NHA TRANG DẤU CHÂN KỶ NIỆM - Trang 83

ngày má và hai cô của Hạ luôn nhắc khéo: “Tới ở nhà người lạ phải luôn
luôn vui vẻ nghe con.” Cho nên, Hạ không làm gì khác hơn là im lặng và
im lặng.
Buổi trưa thật là yên lặng. Những người lớn tụ họp ở vệ đường trước
mặt nhà để bàn tán về tin tức ở Nha Trang và túc trực nghe truyền thanh để
biết tin tức ở Sài gòn. Hạ thờ ơ nhìn những đứa nhỏ chơi đùa trước sân.
Mỗi buổi trưa, tụi nhỏ trong xóm thường tụ lại trước nhà để chơi lò cò hay
nhảy dây.
Con bé gái của dì Tư lân la đến làm quen:
- Chị Hạ muốn chơi với tụi em không?
Hạ lắc đầu:
-Không! Cảm ơn các em!
Con bé và bạn nó ngồi sát vào Hạ :
- Tóc chị Hạ rối quá. Chị muốn tụi em chải cho chị không?
Thấy Hạ gật đầu, hai đứa nhỏ bỏ mặc bạn bè nhảy nhót trên sân, chạy
vào nhà tìm lược. Một lát sau, chúng chạy đến bên Hạ, chia ranh giới trên
đầu để chải bới . Mấy đứa khác thấy ngộ, ngừng chơi, lân la tới nhìn Hạ.
Chúng cười nói đủ chuyện rồi chia nhau hái hoa lá. Những bàn tay non,
mềm mại mơn trớn trên mái tóc, những chiếc răng lược quyện trong tóc,
cộng với gió hiu hiu thơm mát của vùng quê làm Hạ muốn rơi vào giấc
ngủ.
- Chị Hạ, nhìn trong gương xem! Chị có giống công chúa hay cô
dâu không?
Liếc vào tấm gương, Hạ bật cười khi thấy khuôn mặt mình thật
tếu. Hạ không bao giờ thích đeo bông tai hay gắn bất cứ kiểu hoa nào trên
đầu, vậy mà tụi nhỏ gắn trên tóc Hạ đủ các loại hoa. Màu sắc rực rỡ của
những đóa hoa tương phản trên làn da nâu xẫm đã tạo cho Hạ một khuôn
mặt giống cô gái của người thiểu số. Nhìn những ánh mắt chờ đợi của
chúng, Hạ gật đầu và nói dối:
- Đẹp! Chị thích lắm.
Cả bọn căn dặn:
- Chị đừng gỡ tóc xuống nghe! Tụi em làm lâu lắm mới được như vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.