NHA TRANG DẤU CHÂN KỶ NIỆM - Trang 84

đó!
Hạ gật đầu và mỉm cười.
- Chị có thích ăn trái cây không?
- Chị thích lắm.
- Chị ngồi yên đây nghe. Tụi em về nhà hái trái cây cho chị.
Mấy đứa nhỏ con dì Tư chạy theo bạn hái trái. Hạ nhìn theo chúng
và mỉm cười bâng quơ. Đây là ngày ở trên Thanh Minh mà Hạ cảm thấy
vui. Câu nói ngây ngô, nụ cười hồn nhiên và việc làm vô vị lợi của những
đứa nhỏ đã làm cho Hạ vơi bớt buồn.
Suốt buổi chiều hôm ấy, Hạ ăn trái cây với mấy đứa nhỏ con dì Tư
và những đứa nhỏ trong xóm. Hết ổi, lại xoài, mít, rồi đu đủ. Tụi nhỏ cố
gắng lục lọi các loại trái cây trong vườn để làm Hạ vui và Hạ thì không từ
một loại trái nào mà chúng cho. Mê nhứt là những múi mít dừa! Hạ vô tư
ăn hết nửa trái mít và nghĩ bụng ăn để thế cho bữa cơm chiều. Tác hại thay,
tối hôm ấy, tất cả trái cây mà Hạ ăn biểu tình dữ dội. Hạ bị đau bụng và
muốn ói nhưng lại không thể ói ra được. Má Hạ, các cô và những người lớn
trong nhà dì Tư lăng xăng tìm cách chữa cho Hạ. Người cắt lể, người cạo
gió, người xoa dầu. Mọi người xúm xít bàn tán:
- Nó bị trúng thực rồi. Ăn nhiều trái cây mà không tiêu là bị vật.
- Mít độc lắm, ăn nhiều không tiêu đâu. Bụng yếu mà ăn nhiều
mít thì làm sao tiêu được!
Dì Tư lo lắng:
- Cầu cho nó mửa ra. Chỉ có mửa ra được thì nó mới khỏe lại thôi.
Những cơn ói khan làm Hạ kiệt sức. Dì Tư và dượng Tư quyết
định đưa Hạ lên nằm trên giường của người con trai lớn của ông bà. Hạ quá
yếu nên không thể từ chối. Người con trai lớn của dì Tư đã chạy đi tìm các
loại lá cây và vỏ măng cụt như lời mẹ anh ta nói: “ Trúng thực thì chỉ có
nước uống nước vỏ măng cụt sao mới khỏi thôi.”
Khi anh ta đến bên giường và đưa cho Hạ chén nước thuốc do
chính anh ta làm, Hạ thấy sợ. Nhìn màu nâu xẩm của nước thuốc, Hạ muốn
quay mặt đi, nhưng rồi vị tình, nên Hạ đành nhận và cố uống cho xong.
Cô Sáu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.