NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1291

nào không?’ Hai loại cây đàn hương tuy tên chẳng có gì khác nhau nhưng
giá trị thì lại rất khác.

“Không biết nữa. Anh cần phải nói rõ nguyên nhân vì sao thì tâm tình ta

mới có thể thoải mái chút chứ” Tiêu Tử Y lườm hắn một cái, sau đó lại lảng
nhanh tầm mắt ra. Thảm rồi, nàng có thói quen nói chuyện với gã râu xồm
rồi, vẫn chưa thích ứng với vẻ mặt đẹp trai như thế ha! Hơn nữa lại còn là
trên chiếc giường lớn nữa

chứ!

Nam Cung sanh khẽ thở dài, “Công chúa, nếu vừa rồi ta đã nói ra hết thì

sẽ không công bằng tý nào, như vậy ta không đồng ý đâu. Ta sẽ không bắt
nàng nói bí mật của nàng ra, nhưng ta sẽ nói bí mật của ta trước”

Tiêu Tử Y coi thường nhìn hắn, đưa tay ra bảo, “Lấy ra xem nào, dù gì

bản ghép vần đó chỉ có ta xem hiểu được thôi, anh không cho ta xem thì
cho ai đây?’ Hừ! Nàng chỉ cần không nhìn đến mặt hắn là được chứ gì, chỉ
cần coi hắn như bộ râu xồm là ổn.

Nam Cung Sanh cười khổ song lại không thể không thừa nhận nàng nói

đúng. tuy nàng không hứa hẹn bất cứ điều gì với hắn, nhưng tận đáy lòng
mình hắn vẫn tin tưởng nàng. Nam Cung Sanh lấy từ trong lòng ra một bọc
vải không thấm nước, mở ra bên trong là mấy tờ giấy. Hắn nhìn một chút
rồi đặt cả vào tay Tiêu Tử Y.

Tiêu Tử Y nhanh chóng xuống giường đi tới trước bàn thắp đèn lên. Quả

nhiên không ngoài sự đoán của nàng, trên giấy đều là bản ghép vần chữ
Hán. Mấy tờ giấy này thoạt nhìn vẫn còn như mới, hơn nữa những từ ghép
vần viết rất to. Tiêu Tử Y quay đầu nhìn về phía Nam Cung Sanh với đôi
mắt mở to hỏi, “Đây chẳng phải là bản chính anh chép hay sao?’ Hoàng
Hậu Độc Cô là người đã học chữ cái La tinh bao nhiêu năm rồi, ghép vần
mà chẳng có khả năng khống chế chữ viết. Hừ! Nàng thật đúng là bị hắn lừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.