NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1292

rồi, cả những chữ ghép vần được khắc ở trên đầu giường kia cũng không
được lưu loát, chưa thành thục.’

Nam Cung Sanh thấy nàng quả nhiên là biết, hưng phấn tới mức nhảy từ

trên giường xuống ngồi ngay trước mặt nàng, đôi mắt sáng ngời vui sướng
hỏi, ‘Nàng đều nhìn là biết được hả? Thế nó viết gì thế?”

Dưới ánh đèn nhảy múa, khuôn mặt vô cùng tuấn tú của Nam Cung Sanh

chẳng kịp xử trí đã đập vào mắt Tiêu Tử Y, làm Tiêu Tử Y bỗng chốc không
kịp thích ứng cứ ngơ ngẩn một lúc.

Nam Cung Sanh thấy sự do dự của nàng thì tưởng là nàng không muốn

giúp hắn đọc hiểu được, hắn bất an giải thích, “Từ sau khi ta lấy được mấy
tờ giấy này, đã cố hết sức xem từ đầu đến cuối song chẳng hiểu gì cả. Ta chỉ
muốn biết trên này viết gì thôi. Thật sự xin lỗi, thật xin lỗi đã làm nhiều
chuyện như vậy”

“Trời, đều học thuộc cả sao?” Tiêu Tử Y bội phục vô cùng, cũng cảm

thấy tâm tình hắn muốn biết ý của những chữ ghép vần này bức thiết đến
thế nào, “Ta hiểu rồi, sở dĩ bà ấy cứ luẩn quẩn mãi thế, chỉ là cảm thấy nếu
ta không biết, anh cũng không cần giải thích nhiều như vậy, rõ ràng sẽ
chẳng có chuyện gì xảy ra cả, đúng không?’ Dù sao thì mấy chữ này của
hoàng hậu Độc Cô rất mẫn cảm, không thể để một người nào cho đến bất cứ
ai túm được. Hắn chắc đã dùng cách này để thăm dò qua nhiều người rồi.
Tiêu Tử Y cứ nghĩ vậy đã cảm thấy trong lòng cần bằng hơn chút.

Nam Cung Sanh cười tươi, bộ râu xồm quá dài của hắn bị đẩy sang một

bên, lộ ra đôi mắt hắn sáng trong và đầy thâm thúy. Thậm chí Tiêu Tử Y
cũng có thể nhìn thấy ánh nến sáng nhảy nhót trong đôi mắt kia của hắn.
Chỉ thấy hắn cười bí hiểm bảo, ‘Công chúa à, vì thế ta mới vừa rồi hỏi
nàng, vì sao lại không công bằng chứ hả? Lúc ở cung Trường Tín khi đó,
nàng cũng trả lời ta không được rõ ràng, nàng cũng không công bằng đó
thôi?’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.