NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1296

ngời kia, giống như thân phận bình thường được giấu đi để cho người khác
nhìn không rõ cảnh thật. Nàng chống một tay lên cằm đánh giá hắn, nói bất
đắc dĩ, “Trước đây anh nói câu nào cũng là thăm dò cả. Nam Cung à, đến
cùng thì đâu mới là lời nói thật lòng đây?’

Nam Cung Sanh tỉnh táo lại cười cười, cũng bất đắc dĩ như vậy bảo,

“Công chúa à, người nói ở chỗ nào một ít, đâu cũng mới là lời nói thật
đây?”

Tiêu Tử Y có vẻ suy nghĩ nhìn hắn ngây ngốc, hoá ra, hắn đã biết, hoặc là

hắn đã nhận ra rồi.

Đúng vậy, tại thời điểm đi chơi xuân khi đó, Diệp TẦm bị bắt cóc và hơn

nữa Độc Cô Huyền và nàng đều bị tập kích người đó đã từng nói qua với
nàng, nếu nàng là Tiêu Tử Y của phái Thiên Sơn, như vậy nàng hẳn phải có
được võ công “lướt trên tuyết không dấu vết” rồi.

Nhưng nàng lại cũng không có. Tuy nàng có một thân nội lực, nhưng mà

vốn lại chẳng biết dùng. Khinh công giỏi vậy, ví dụ như Lí Vân Thanh
chẳng hạn, đi đường cũng không phát ra tiếng động nào đó thôi. Vì thế nếu
Nam Cung Sanh là người nghe để ý, nhất định trong lòng sẽ có nghi hoặc.

“Hoá ra, từ khi đó anh đã bắt đầu hoài nghi ta rồi” Tiêu Tử Y buồn bực

vô cớ, rõ ràng không biết nên giải thích như thế nào cả.

Thật ra giải thích cũng rất được, nàng chỉ cần đem chuyện Kỳ Mặc nói

nàng bị trúng độc mất trí nhớ ra kia nói lại với hắn một lần nhưng không
hiểu sao nàng lại không thể mở miệng ra nổi.

Hắn là công tử Sanh, không phải Kỳ mặc là người bí mật để cho hắn biết

càng ít càng tốt sao? Hắn là Nam Cung Sanh, lấy cớ vậy với hắn chẳng ích
gì. Tại tình huống thế này, nàng chẳng có cách nào để nói những lời lừa gạt
hắn, nếu như nói ra có hàng ngàn chỗ hở dối trá mà bị hắn nhìn thấu, như
vậy sau này nàng có còn lấy được tín nhiệm của hắn nữa hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.