NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1395

Còn về Nam Cung Sanh…. Tiêu Tử Y nghĩ đến tên này, vốn đã quen

nhìn thấp thoáng bóng hắn trước mặt. Quả nhiên tại đình viện cách đó
không xa đã thấy một bóng màu lam. Đúng vậy. Hắn lúc nào cũng bên
nàng, không xa không gần, yên lặng thủ hộ nàng. Hắn bao dung nàng tuỳ
hứng, nàng hưởng thụ khoái cảm đối chọi gay gắt với hắn, cũng dần trở
thành thói quen hắn lúc nào cũng quanh quẩn bên nàng.

Khi hiểu hắn rồi, nàng lại cảm thấy họ gần nhau hơn chút, cùng ở chung

với hắn, nàng lại thấy hắn hình như gần thêm chút nữa, tựa như hiện tại hắn
đang đi về phía nàng vậy.

Thế nhưng hắn cái gì cũng không nói, đến cả tên nàng hắn cũng không

gọi. Cứ coi như hai người đã rất gần nhau rồi mà lại giống như cách một tầ
lụa mỏng nhìn không rõ. Thật giống như hắn hiện giờ đang đứng trước mặt
nàng đây mà vẫn đeo chòm râu xồm đầy mặt, phủ kín hai mắt hắn.

Nàng muốn tiến thêm nữa….., nàng muốn xác nhận, muốn nhìn rõ hơn

nữa.

“Sao lại ngẩn người ra thế? Đã có chuyện gì xảy ra sao?” Nam Cung

Sanh nhìn quanh xác nhận vài lần, thấy chung quanh không có ai gần nghe
họ nói chuyện mới hỏi khẽ.

“Không, không có gì” Tiêu Tử Y cụp mắt xuống nói nhàn nhạt.

“Hôm nay làm cũng rất được nha! Mới vừa rồi còn đụng phải Tiêu Nhi

bọn chúng, nói là hôm nay chơi rất vui” Tâm tình Nam Cung Sanh không
tệ, bị tiếng cười bọn trẻ lây nhiễm càng thấy khoan khoái dễ chịu vô cùng.

“Vâng, đều là cố gắng của tất cả mọi người” Tiêu Tử Y bỏ thêm mấy từ,

cảm thấy tâm tình bội bực vô cùng. Những ngày này không hiểu sao cảm
xúc không rõ cứ lượn lờ trong lòng làm nàng gần như không thở nổi. Nàng
vô ý thức mà ngẩn ngơ, không còn cảm giác ở chung với hắn như trước, nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.