NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 957

đã nghĩ vớ vẩn hay không? Cuối cùng con cảm thấy Đàm Tinh Duyệt có
chỗ nào đó chẳng giống chúng con gì cả. Thực ra thì nó lại không thích nói
chuyện, lại không cùng chơi đùa với chúng con nữa ha! Sao mọi người ai
cũng đều thích nó thế chứ?”

Tiêu Tử Y ôm Tiêu Trạm vào lòng, cười một tiếng bảo, “Tuy Bác không

rõ rốt cục Đàm Tinh Duyệt có nghe được lời nào vào tai không, nhưgn qua
quan sát nét mặt gần đây của bé đó cũng có thay đổi sau này Trạm Nhi phải
nhớ kỹ đó nha! Có đôi khi nhẫn nại lắng nghe cũng là kiểu rất quan trọng
để duy trì đó” Thực ra sức quan sát của TRạm Nhi là tốt nhất, người ngoài
đều không nhìn thấy Đàm Tinh Duyệt tự bế mình, chỉ có Tiêu Trạm là đã có
hoài nghi chút.

Tiêu TRạm nghiên đầu nghe không biết có hiểu chút không, bé, chớp

chớp đôi mắt to trong sáng dới đến vấn đề mà bé quan tâm nhất, “Bác à,
đến chừng nào thì bác mới làm mẫu phi của con chứ?”

“Trạm Nhi à, Bác không thể làm mẫu phi của con được mà” Tiêu Tử Y

bất đắc dĩ nói cường điệu lên. Sao thế nào mà Trạm Nhi vẫn không bỏ đi ảo
tưởng vớ vẩn kia của bé chứ? MÌnh đã nói rất nhiều rồi…

“Hì hì, bác à, kỳ thực thì phụ vương rất quan tâm đến người đó nha! Gần

đây ngày nào cũng gặp con thì câu đầu tiên đều hỏi là một ngày thế nào,
câu thứ hai thì hỏi người thế nào nha!” Tiêu TRạm cười hì hì nói.

Trong lòng Tiêu Tử Y giật mình, mặt ngoài thì vẫn coi như không có gì,

đáp, “Trạm Nhi, đấy là huynh trưởng quan tâm với muội muội mà thôi”
Aizzz, biết giải thích thế nào đây? Trạm Nhi này lén nói với nàng thì tốt rồi,
chẳng may mà rơi vào tai hoàng hậu thì không biết sóng gió còn lớn đến thế
nào nữa!

Tiêu Trạm vẫn cười rất vui vẻ, ôm tay Tiêu Tử Y miệng thì reo lên, “Bác,

xin người đừng rời TRạm Nhi đi đó nha! Không được rời Trạm Nhi đi đó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.