NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 110

Dứt lời, cả hai giục ngựa xông ra, một người cầm Câu liêm thương, một

người cầm Lang ngân thương đánh bài “tẩu thạch phi sa”. Không một tên
cướp nào thoát khỏi.

Hồng Võ đang đánh với Vương Quới liếc thấy cha mình không cự nổi

Ngưu Cao bèn nhảy qua trợ chiến, để lại một mình Hồng Văn chống cự với
Vương Quới nên chỉ qua lại vài hiệp đã bị Vương Quới chém một đao ngã
nhào xuống ngựa. Bên kia Ngưu Cao cũng đánh trúng Hồng Võ một giản
nát óc.

Hồng Tiên thấy hai đứa con mình đều chết hết trong lòng nóng như lửa

đốt, đem hết sức bình sinh ra liều tử chiến với Ngưu Cao. Hai người đang
giao chiến thì thấy Nhạc Phi đến hét lớn:

- Tên Hồng Tiên kia, ngươi còn nhớ Nhạc Phi này không?

Hồng Tiên trong lúc bối rối lại thấy có Nhạc Phi đến, trong lòng kinh hãi

toan tẩu thoát để bảo toàn tính mạng, chẳng ngờ Trương Hiển vừa đến đâm
một giáo ngã nhào xuống ngựa. Thang Hoài bồi thêm một đao nữa, toàn
thân lão ta bất động.

Bọn lâu la thấy chủ trại mình chết rồi, liền bỏ chạy tán loạn. Ngưu Cao

và Vương Quới đuổi theo mặc sức chém giết. Nhạc Phi thấy thế lớn tiếng
gọi:

- Thôi, chư đệ hãy dừng tay. Hãy tha cho bọn chúng, chớ nên chém giết

nữa!

Hai người đang hăng máu nên không nghe, cứ đuổi theo chém giết không

biết bao nhiêu mà kể. Nhạc Phi phải dùng kế gọi lớn:

- Còn một tốp ăn cướp đến nữa kia kìa, chư hiền đệ hãy trở lại cho mau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.