NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1113

- Trình độ của phu nhân chưa hiểu được bài thơ này đâu, chẳng những

đọc xuôi thôi, hãy đọc ngang coi thử.

Tần Cối quay ngang tờ giấy đọc:

- "Cừu chiến đô đường bế tắc hiền lộ.

Tẩn Cối ném bài thơ xuống đất, đứng phắt dậy sắc mặt hầm hầm quát:

- Tên khốn kiếp này, sao dám cả gan diễu cợt đại thần? Kẻ tả hữu đâu,

hãy kéo nó ra ngoài đánh chết cho ta.

Kẻ tả hữu vâng lệnh áp tới bắt Diệp Thủ Nhất, lão liền với nắm chân ghế

níu lại, la to lên:

- Ta diễu cợt Thừa tướng bất quá là vô lễ mà thôi, chứ ta chưa hề mưu

hại đại công thần, sao lại giết ta là làm sao?

Lúc ấy chúng tăng trong chùa ai nấy đều sợ hãi run lẩy bẩy, còn kẻ tả

hữu ra sức kéo hoài mà y vẫn không nhúc nhích.

Vương thị thấy thế nói nhỏ với Tần Cối:

- Quyền hành của Tướng công, trong triều, ngoài quận đều nghiêng ngửa,

có sá chi một tên Thủ Nhất này? Dù nó có bay lên trời cũng không trốn
khỏi, thôi để mai sai người đi bắt nó đem về giết cũng chẳng muộn chi, tội
gì phải giận hờn cho mệt.

Tần Cối liền quay lại bảo kẻ tả hữu thả nó ra và hăm dọa:

- Từ nay về sau, chớ có nói xàm nữa!

Nói rồi, sai hòa thượng trụ trì lấy ra hai cái bánh bao cho Thủ Nhất ăn để

chứng tỏ rằng Thừa tướng biết thương hại kẻ điên khùng, bệnh tật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.