NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 147

Dứt lời cả hai người phi ngựa đi mất. Nhạc Phi cho ngựa quay lại giáo

trường, thấy Ngưu Cao còn đang thở hổn hển, vội hỏi:

- Tại sao hiền đệ lại đánh nhau với họ vậy?

Ngưu Cao cau mày:

- Sao đại huynh hỏi lạ vậy? Tiểu đệ đánh với chúng chỉ vì muốn đoạt

chức Trạng võ cho đại huynh đấy thôi. Nhưng chẳng ngờ hai tay hảo hán
này nó dữ dằn quá độ, đánh không lại. May đại huynh đến kịp thời đánh
thắng chúng, vậy thì Trạng võ đã thuộc về tay đại huynh rồi.

Nhạc Phi thấy Ngưu Cao quá ngây thơ bèn cười xòa nói:

- Cảm ơn hiền đệ đã có lòng tốt với ta, song muốn giựt được chức Trạng

võ ấy phải tỉ võ với hết thảy thiên hạ anh hùng, nếu không ai địch nổi mới
được chớ đâu chỉ có hai ba người giành riêng với nhau?

Ngưu Cao giự nẩy người trố mắt nhìn Nhạc Phi nói:

- Nói vậy tôi ra sức đánh với hai tên ấy suốt nửa ngày mệt muốn đứt hơi

chẳng là vô ích sao?

Anh em đều cười rộ rồi cùng nhau trở về quán trọ.

Sáng hôm sau, vừa điểm tâm xong, Thang Hoài, Vương Quới, Trương

Hiển cùng nói với Nhạc Phi:

- Lâu nay bọn đệ muốn mua mỗi người một thanh gươm song chưa mua

được. Hôm qua thấy hai người ấy đều có gươm mang theo, Ngưu đệ cũng
đã có rồi. Vậy đại huynh chịu phiền đi với anh em, mỗi người mua một
thanh mang chơi cho oai.

Nhạc Phi gật đầu đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.