NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 162

Khi Bang Xương thề xong, Vương Đạt cũng quỳ xuống nói:

- Tôi là Vương Đạt cùng ở một làng với Bang Xương, lòng tôi có khi

quân thì cho tôi hoá ra làm dê mà cùng thác như vậy.

Trương Tuấn thì thề rằng:

- Tôi là Trương Tuấn ở Nam Trực Lệ, người Thuận Châu, nếu tôi có lòng

khi quân thì tôi chịu chết nơi miệng muôn người.

Ba lời thề của ba người thật là kỳ quặc, chúng tưởng thề như vâỵ cho qua

chuyện, ngờ đâu về sau lời thề ấy ứng nghiệm chẳng sai.

Khi bốn vị chủ khảo tuyên thệ xong liền lên ngồi chỗ cũ. Tông Lưu Thú

nghĩ thầm:

- Thế nào bọn này cũng vị tình để cho Sài Vương giật giải Trạng võ chớ

chẳng không, chi bằng ta đòi Sài Vương đến khảo hạch trước.

Nghĩ đoạn, sai kỳ bài quan ra đòi võ sinh tên Sài Quế ở Nam Ninh Châu

đến ngay. Một lát sau Sài Quế bước vào xá Tông Lưu Thú rồi đứng lại một
bên chờ lệnh.

Tông Lưu Thú hỏi:

- Có phải ngươi là Sài Quế không?

- Dạ phải.

- Ngươi đã đến đây chịu khảo thí sao chẳng quỳ? Nếu muốn cướp bảng

đề danh thì phải làm theo nghi lễ, bằng cứ hợm mình là một vị Phan vương
không chịu khảo hạch thì ta mời ngồi khỏi phải thi cử gì. Ta thiết tưởng
người đã tới bực Vương hầu rồi lại nghe lời sàm nịnh tranh giành chức Võ
Trạng làm gì? Có ai bỏ địa vị lớn theo đuổi chức vụ nhỏ nhen không? Hơn
nữa chốn này là tứ phương anh hùng đủ mặt, chẳng lẽ không có kẻ cao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.