NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 184

- Chư vị tướng công chớ thấy công danh chưa đạt được mà buồn lòng,

thối chí. Chỉ sợ mình bất tài chứ đừng sợ mình vô dụng. Rồi đây mưu thâm,
kế ác của bọn gian thần bại lộ ra rồi, lão phu sẽ ra sức mà tâu với triều đình,
thế nào các ngươi cũng được trọng dụng. Bây giờ đây chữ trung chưa thực
hiện được hãy trở về phụng dưỡng mẹ cha để làm tròn chữ hiếu. Còn việc
văn chương, võ nghệ phải luôn luôn luyện tập chớ có xao lãng.

Bọn Nhạc Phi đồng thanh nói:

- Lão gia đã thương tình chỉ dạy cho mấy lời châu ngọc, chúng tôi

nguyện khắc cốt ghi tâm.

Câu chuyện vừa đến đây thì cỗ bàn đã dọn lên, anh em mời Tông Lưu

Thú ngồi trước rồi anh em ngồi sau. Kẻ tuỳ tùng hầu hạ rót rượu thiết đãi.

Tông Lưu Thú cùng năm anh em Nhạc Phi ăn uống chuyện vãn, đàm

luận việc binh pháp, Vương Quới và Ngưu Cao ngồi cuối bàn, hai người
này ăn cơm hồi đầu canh rồi suốt ngày ở tại giáo trường chẳng ăn uống chi
cả cho nên trong bụng đói như cào. Bây giờ trông thấy rượu thịt ngon
miệng, mặc cho ai nói năng gì thì nói, hai người cứ việc ăn uống như rồng
khát thấy nước, cọp đói gặp mồi vậy. Ăn xong hai người không thèm uống
trà mà dùng gáo múc nước suối uống cho đã khát.

Bấy giờ tiếng gà trong xóm đã gáy vang, vừng đông ửng hồng hiện lên

trăm nghìn hình tượng đẹp mắt. Bọn Nhạc Phi từ tạ Tông Lưu Thú ra đi,
còn Tông Lưu Thú cũng trở về dinh.

Trên đường đi, anh em Nhạc Phi nói nói cười cười ai nấy đều cảm mến

ông Tông Lưu Thú, họ không biết ngày nào mới đền ơn cho ông ta được.

Đang lúc trò chuyện, đột nhiên Vương Quới thình lình ngã nhào xuống

ngựa, mặt mày tái nhợt, cắn răng, bất tỉnh nhân sự. Anh em hoảng hốt lật
đật nhảy xuống ngựa bế xốc Vương Quới lên kêu gọi ầm ĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.