NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 185

Nhạc Phi cầm tay xoa bóp cho Vương Quới, nước mắt chảy ròng ròng,

mếu máo nói:

- Vương đệ ơi! Vương đệ hãy tỉnh lại. Chữ công danh chưa đạt được nên

phải trở về, mà về chưa đến nhà đã xảy ra cơ sự như vậy, nếu Vương đệ có
bề gì thì ta biết nói thế nào với lệnh tôn đây?

Nhạc Phi than khóc chẳng cùng, anh em ai nấy đều kinh hãi.

Ngưu Cao nói:

- Chư huynh đệ đừng khóc chỉ tổ hoang mang vô ích, để đệ tìm cách cứu

chữa xem sao. Theo đệ biết thì hôm qua Vương huynh đói bụng lắm nên
hôm nay ăn nhiều quá, lại uống nước lạnh nữa thì bảo sao không mang
bệnh?

Vừa nói, Ngưu Cao vừa sờ vào bụng Vương Quới, chàng cào qua cào lại

nghe rột rột rồi nói:

- Đúng rồi, bụng Vương ca thế này thì bị thương thực rồi chứ gì nữa.

Ngưu Cao bèn lấy tay xoa tròn một hồi cho nóng rồi đặt trọn bàn tay

nhận xuống bụng Vương Quới làm xổ ra nhiều nước tanh hôi. Tức thì
Vương Quới tỉnh lại, nhưng vẫn còn ôm bụng rên xiết.

Nhạc Phi nói:

- Bây giờ anh em mình ở đây nghỉ đỡ, còn Thang đệ thì phải đi đến

Chiêu Phong trấn tìm mướn một cái quán để đem Vương đệ đến đó thuốc
thang.

Thang Hoài vâng lệnh lên ngựa thẳng đến Chiêu Phong trấn tìm vào một

chiếc quán khá rộng rãi.

Người chủ quán ra tiếp đón niềm nở, Thang Hoài nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.