NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 326

chữ công danh với đời còn đợi đến chừng nào nữa? Mong đại huynh nghĩ
lại chớ có chấp nê mà bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này, uổng lắm.

Nhạc Phi đáp:

- Đấng làm trai lập đại chí khác nào khách má hồng phải kiên gan trinh

liệt để giữ mình. Nhạc Phi này đã quyết một lòng sống thì làm tôi nhà
Tống, chết cũng làm ma đất Tống, dù cho vật đổi sao dời cũng không thể
sờn lòng, đổi dạ. Giá như Lục Cổ, Tiêu Hà có tái sinh cũng uổng công uốn
ba tấc lưỡi. Nay ta nghĩ tình anh em muốn lưu ngươi lại chơi vào ba ngày,
nhưng vì lời yêu cầu trái lý tưởng, sẽ có chỗ hiềm nghi sinh lời dị nghị bất
tiện. Vậy ngươi hãy sớm dời gói về bẩm lại với chúa ngươi đừng mong
tưởng đến ta nữa vô ích. Riêng đối với ngươi, ta đã kết nghĩa kim bằng thì
chờ khi nào ta ra giúp Tống trào, ta ra trận giao phong, anh em mình sẽ gặp
nhau.

Vương Tá thấy Nhạc Phi trước sau chỉ một lời, lòng dạ cứng hơn sắt đá,

khó bề thuyết phục nên lo thu góp đồ đạc gói lại toan ra về.

Nhạc Phi vội chạy vào thưa với mẹ:

- Thưa mẹ, xin mẹ làm ơn trao giùm gói bạc con gửi khi nãy lại cho con.

Bà An Nhân lấy bạc trao ra, Nhạc Phi tiếp lấy đem trả lại cho Vương Tá

và nói:

- Xin giao số bạc này lại cho ngươi luôn thể.

Vương Tá ngạc nhiên nói:

- Những vật này của Chúa công tôi đi lễ nghênh triệu đại ca, nếu đại ca

không lãnh thì tôi đem về giao lại cho chúa công tôi. Còn bạc này là của
riêng đứa em này kính tặng đại huynh, sao lại trả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.