NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 446

Dương Hổ nghe tâu cả mừng:

- Nếu được hai đệ lo giữ gìn sơn trại thì còn gì quý hóa cho bằng. Ta ra

đánh trận này chắc chắn chúng không còn mảnh giáp.

Nói rồi truyền quân phát pháo ra quân.

Đạo “Hỏa luân thuyền” của Hứa Tân đi trước, vừa gặp đoàn thuyền nhỏ

tiên phong của Nhạc nguyên soái. Hai bên giáp chiến, Hứa Tân truyền quân
bắn vãi ra như mưa, Nhạc nguyên soái phất ngang hồng kỳ một cái tức thì
các thuyền nhỏ đều kéo vách tre lên và quân sĩ đều nằm ép xuống mạn
thuyền. Bao nhiêu tên đạn bay vèo đến chạm phải vách tre đều rớt xuống
sông hoặc văng bạt đi nơi khác.

Bắn được hồi lâu xem chừng tên đạn đối phương gần hết nên đã thưa

dần. Binh Tống đợi cho đối phương không còn bắn nữa mới hạ vách tre
xuống, đồng thanh hô lên một tiếng chèo thuyền lướt tới đánh đạo “hỏa
luân thuyền” phải dạt sang một bên.

Đạo “Nổ lầu thuyền” thấy vậy đạp xe lướt tới như dông, cung tên bắn vãi

ra như mưa bão. Nhạc nguyên soái vội phất hồng, các vách tre trên thuyền
nhỏ lại được kéo lên. Lúc ấy Vương Quới điều khiển chín mươi chiếc
thuyền chở đầy rong cỏ nấp sẵn hai bên, thấy hồng kỳ phất rồi vội đốc quân
chèo ra thả hết rong cỏ xuống đầy sông.

Bao nhiêu “Nổ lầu thuyền” bị vướng phải rong cỏ bánh xe và bánh lái bị

quấn chặt cứng nằm trơ trơ trên mặt nước không tiến được nửa bước.

Vương Quới hô lên một tiếng như hổ rống, ba quân ào lên “nổ lầu

thuyền” chém giết quân địch tơi bời.

Bọn lâu la không kịp trở tay, lớp bị chết lớp nhảy xuống sông. Vương

Quới lại sai quân ném hết cung tên đạn dược xuống sông. Hoa Phổ Phương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.