NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 473

Dặn dò xong, lén ra khỏi dinh trại tung mình lên ngựa chạy thẳng lên

Khương Lang sơn.

Đi vừa đến nơi trời vừa sáng, quân lâu la vào phi báo. Vạn Nhữ Oai sai

cho vào. Dương Hổ vào ra mắt Vạn Nhữ Oai rồi sa nước mắt nói:

- Bởi tôi không nghe đại vương nên suýt nữa tính mạng không còn. Nhạc

Phi sai tôi đi dụ đại vương không được nên y muốn chém tôi, may nhờ có
Ngưu Cao bảo cứu nên mới thoát chết, lại bị y đánh tôi mấy chục roi. Xét
con người Nhạc Phi độc ác quá, nếu ở với y cũng có ngày bỏ mạng. Vì vậy
tôi trốn lên đây xin đại vương nghĩ tình cũ nghĩa xưa báo giùm cái mối thù
ấy cho dù có chết cũng chẳng dám quên ơn.

Vạn Nhữ Oai nửa tin nửa ngờ liền bảo quân y xem có bị đòn thật không.

Quân sĩ mời Dương Hổ vào phòng xem xét thì quả nhiên hai bên mông
Dương Hổ bị đánh rớm máu.

Quân bước ra tâu cho Vạn Nhữ Oai hay lời của Dương Hổ là sự thật

nhưng Vạn Nhữ Oai đã không thương tình lại nhìn thẳng vào mặt Dương
Hổ quát lớn:

- Dương Hổ, sao mi dám cả gan bắt chước Huỳnh Cái thuở xưa thi hành

khổ nhục kế lừa gạt ta vậy sao?

Dương Hổ nói trong tiếng uất nghẹn:

- Nếu vậy tôi trốn lên đây quả là một việc lầm lẫn, vậy còn sống để làm

gì?

Dứt lời Dương Hổ rút gươm ra tự vẫn. Vạn Nhữ Oai vội nhảy xuống nắm

chặt cây gươm trên tay Dương Hổ dịu giọng nói:

- Đó là ta thử ngươi chơi sao ngươi lại làm như vậy? Nếu ngươi sớm

nghe theo lời ta thì đâu đến nỗi bị đánh đập đau đớn và nhục nhã đến thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.