NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 475

Bấy giờ Dư Hóa Long nhìn Dương Hổ bằng đôi mắt thán phục:

- Tướng quân quả thật là một bậc anh hùng, tôi có mắt không ngươi thật

là hổ thẹn.

Hai người chuyện vãn ý hợp tâm đầu rồi uống rượu say vùi mới đi nghỉ.

Sáng hôm sau Ngưu Cao đang ngồi trong dinh bỗng có quân vào báo:

- Bẩm gia gia, đêm hôm Dương Hổ đã trốn mất rồi.

Ngưu Cao nghe báo cả giận, vỗ bàn mắng lớn:

- Quân khốn nạn! Ta cứu hắn hắn lại hại ta.

Rồi Ngưu Cao đến ra mắt Nhạc nguyên soái và nói:

- Đêm hôm Dương Hổ trốn mất, tôi không biết hắn đi đâu nên đến đây

xin chịu tội.

Nhạc nguyên soái nói bằng giọng lãnh đạm:

- Ta không biết đến việc ấy. Ngươi phải đi bắt hắn đem về đây chuộc tội.

Ngưu Cao vâng lệnh dẫn năm nghìn người ngựa lên núi Khương Lang

đứng kêu lớn:

- Tên Dương Hổ súc sinh ấy đâu? Hãy ra đây cho mau.

Lâu la vào phi báo, Vạn Nhữ Oai bảo Dương Hổ ra cự địch, Dương Hổ

nói:

- Dù sao tôi cũng nhờ Ngưu Cao bảo cứu, nay ra đánh với y ngỡ ngàng

lắm, xin đại vương hãy sai tướng khác.

Dư Hóa Long bước ra nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.