NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 936

Trương Bảo khẩn khoản:

- Tôi có việc quá cần kíp, xin đại ca đưa giùm tôi qua sông một phen, tôi

chẳng bao giờ quên ơn đức.

Người ấy nói:

- Được nhưng hãy xuống đây nghỉ chờ đến canh ba ta sẽ lén đưa qua

sông, nhưng nhớ đừng tiết lộ cho ai biết có thể liên lụy đến ta.

Trương Bảo cám ơn rối rít rồi bước xuống thuyền. Người ấy múc ra một

tô thịt trâu và rót một chén rượu trao cho Trương Bảo. Hai người ăn uống
với nhau. Trương Bảo đi đường mệt mỏi thấy rượu thì uống liền và khen
ngon, người ấy lại rót thêm, Trương Bảo uống tiếp mấy chén đã ngà ngà
liền nói:

- Xin đại ca cho tôi kiếu, vì đã chuyếnh choáng rồi, tôi không dám uống

nữa, lúc nào qua khỏi sông tôi sẽ đền ơn sâu.

Vừa nói vừa kéo gói hành lý gối trên đầu ngủ khì. Người ấy dọn dẹp đâu

đó xong xuôi vừa đến đầu canh một, lén lén mở dây, chèo thuyền ra giữa
sông, rồi chạy vào mui trói chặt tay chân Trương Bảo lại nạt lớn:

- Tên lỗ mũi trâu, hãy thức dậy cho mau.

Trương Bảo mở mắt ra thấy mình bị trói vùng vẫy không nổi, cất tiếng

than:

- Thân ta có chết cũng không tiếc gì, ngặt vì tin tức của Nhạc Nguyên

soái không ai dò nghe cho biết.

Người ấy vội hỏi:

- Ngươi bảo Nguyên soái nào, ngươi hãy nói rõ ngươi là ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.