NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 977

Viên ngoại nói:

- Tôi họ Hàn tên Khởi Long sinh quán tại Thất Bửu trấn, vì khi nãy tôi

thấy nhân huynh bày tiền ra nhiều, tôi e cho nhân huynh đi đường xa có thể
gặp đứa bất lương âm mưu ám hại. Lúc nãy tôi nghe tôn huynh bảo quê ở
Thang âm, chẳng hay có biết tin tức Nhạc Nguyên soái thế. nào không?

Nhạc Lôi đáp:

- Tôi là kẻ nghèo hèn chẳng hề dám đến soái phủ nên có biết tin tức gì

đâu.

Miệng tuy nói vậy nhưng hai hàng nước mắt rưng rưng.

Hàn Khởi Long thấy thế như hiểu được phần nào liền nói:

- Tôn huynh hà tất phải giấu tôi làm gì? Như có bà con gì với Nhạc

Nguyên soái cứ việc nói thiệt đi có hề gì đâu mà ngại? Năm trước cha tôi
làm tùy tướng cho Tông Lưu Thú rủi bị sơ xuất phạm tội may nhờ có Nhạc
Nguyên soái cứu khỏi, cha tôi qua đời ba năm nay rồi, lúc sinh thời người
có dặn tôi, sau này cũng đừng quên ơn Nhạc Nguyên soái, tôn huynh hãy
nhìn lên bàn thờ kia xem, đó là trường sinh lộc vị của Nhạc Nguyên soái.

Nhạc Lôi ngước mặt ngó lên thì quả nhiên trên bàn thờ có bài vị của

Nhạc Phi, vội vàng đứng dậy nói:

- Thôi để tôi lạy bài vị của cha tôi rồi sẽ nói chuyện.

Hàn Khởi Long nói:

- Nếu vậy thì đúng là nhị công tử đây rồi!

Nhạc Lôi lạy xong tự xưng tên họ rồi đem hết sự việc nói rõ đầu đuôi và

khóc nức nở. Hàn Khởi Long càng thảm thương cho Nhạc Nguyên soái
càng căm giận lũ gian thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.