NHẮM MẮT THẤY PARIS - Trang 76

- Không tiết kiệm được khoản này! – Bà Christine thuyết phục – Cháu sẽ
thấy ấm hơn, thấy tự tin hơn khi mặc những bộ đồ sắm ở Paris. Cái giá cho
sự tự tin và sức khóe đảm bảo chỉ có vài trăm euros, quá rẻ. Sau này ở Paris
lâu, cháu sẽ còn phải chi tiêu vào những khoản khác đắt hơn và phi lý hơn.
Hai người rê những túi giấy shopping về đến nhà khi đã bảy giờ tối, Mai
đón cồn cào, chóng mặt hoa mắt, máu nóng dồn lên mặt cô đỏ hồng sau
một chặng đường đi bộ từ bến xe điện ngầm. Bà Christine đã giành xách
những chiếc túi nặng nhất, bà đi nhanh nhẹn, năng động như không hề biết
mệt mỏi. Cửa vừa mở ra, Mai lao nhanh lên giường nằm rên hừ hừ. Bà
Christine lắc đầu khuyên cô nên cởi hết áo ngoài ra, đi rửa mặt và uống một
chén trà nóng, đừng đi nằm vội trong lúc cơ thể đang nóng bừng bừng, dễ
bị choáng vì thay đổi thời tiết và trạng thái đột ngột. “Trong lúc cháu tắm
rửa, ta chuẩn bị nahnh trà nóng và bữa ăn tối nhé” – Bà Christine thoăn
thoắt vừa làm vừa nói -
Ta sẽ hâm súp và và chúng ta ăn spaghetti. Chà, chắc ta phải chạy xuống
phố mua một ổ bánh mì. Cháu tranh thủ cứ vào Internet viết email về gia
đình. Hãy khoe đã shopping sạch Paris nhé, haha…”. Trong phòng tắm Mai
nghe tiếng cười haha hồn nhiên của bà giá, thấy đời còn đáng yếu quá!
Sống ở Paris hoa lệ nhưng đắt đỏ, náo nhiệi mà cô đơn, đầy đủ tiện nghi
nhưng lúc nào cũng thấy thiếu thốn, bà Christine quả rất biết làm mình
hạnh phúc bằng những triết lý tưởng vụn vặt nhưng cần thiết, biết hài lòng
với những gì mình có và nhất là luôn nhìn đời bằng cặp mắt lạc quan. Hẳn
cũng nhờ thế mà trông bà rất trẻ dù về hưu đã hơn mười năm nay. Bà từ
chối nói tuổi nên Mai chỉ đoán chừng gần bảy chục. Ở cái tuổi này bên Việt
Nam các bà đầu búi tó, đi đứng chậm chạp, thích cho con cháu hầu và
không còn cười haha như con nít nữa.

Sáng chủ nhật trời đẹp hơn một chút. Bà Christine để Mai tha hồ dậy muộn
lúc gần mười giờ. Bà hài lòng nhìn Mai ngủ đủ một giấc dài, vẻ mặt cô
trong tươi tắn hơn. Bà Christine mở cửa sổ tưới cây, phơi nắng mấy chậu
hoa, miệng líu lo hát một bản nhạc tình của Jacques Brel với cái điệp khúc
thống thiết “Đừng bỏ em! Đừng bỏ em!” làm Mai bật cười ngộ nghĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.