NHẠN - Trang 71

Còn mình thì sao nhỉ? Chỉ cần kiếm được tiền là người ta nói gì cũng mặc

kệ. Đối với thằng ranh mặt búng ra sữa mình cũng nịnh bợ gọi là “chủ
nhân”. Mình nhận ra rằng sống trong đời này cho dù bị đá, bị giẫm lên mà
không gây tổn hại gì cho mình thì cũng đã tốt rồi. Mỗi ngày cho dù mình đi
đâu đi nữa, đi qua trước mặt ai cũng rón rén cúi đầu. Khi thử kết giao tình
với thế gian, mình thấy kẻ uốn lưng trước mặt người cao hơn mình lại khó
chịu rồi bắt nạt khi chạm mặt kẻ yếu hơn. Đánh đập đàn bà say rượu và con
trẻ. Đối với mình thì chẳng có người trên hay kẻ dưới. Mình chỉ cúi mình
khom lưng trước những kẻ có thể cho mình kiếm tiền. Còn ngoài ra thì
những kẻ khác có hay không có cũng vậy thôi. Mình hoàn toàn không coi
bọn họ ra gì cả. Bỏ qua một bên. Chẳng cần phí sức đánh đấm chúng làm gì.
Thay vì làm những chuyện vô ích như thế, mình tính toán lợi tức của mình
còn hơn. Mình phải ra tay với mụ vợ theo kiểu đó mới được.

Vậy là mụ vợ Otsune này muốn mình cho ăn đấm. Mặc dù tội nghiệp cho

mụ ấy nhưng nếu cứ như thế này mãi thì mọi chuyện hỏng bét cả. Mình có
thể vắt con nợ cho đến ra mồ hôi đắng như vắt một quả chanh cơ mà. Nhưng
mình chưa thể đánh ai cả.

Suezo đã suy nghĩ như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.