NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 151

Hai bác bắt tay sửa sang, rồi Brooks ra đời. Bác chẳng hề hối tiếc bao
giờ. Không hề.”

Abigail không chắc đây có phải là trò chuyện khi mà một người lạ

mặt cứ kể lể dông dài về chuyện đời mình. Nhưng nó khá thú vị.

“Bác rất may mắn.”
“Ồ, đúng vậy. Món bánh thế nào?”
Abigail chớp mắt, ngó xuống. Cô đã ăn gần hết một nửa, trong khi

theo dõi câu chuyện của Sunny. “Rất tuyệt.”

“Bác sẽ cho cháu công thức.”
“Cháu chưa bao giờ làm bánh cả. Có mỗi mình cháu. Cả một cái

bánh có vẻ không thiết thực lắm.”

“Bánh trái thì không có gì thiết thực cả đâu. Chúng ta sẽ trao đổi.

Bác sẽ trao đổi với cháu công thức làm bánh.”

“Cháu không biết bác thích gì.”
“Tùy cháu thôi.”
Sau một lúc tranh đấu nội tâm, Abigail bước lại phía laptop của

mình, mở file công thức món ăn của cô. Cô in ra bản công thức món
gà hầm ớt bột. “Bác có thể gia giảm các gia vị theo khẩu vị.”

“Món này tuyệt đấy. Bác nghĩ bác sẽ ghé qua chợ trên đường về

nhà, chọn lấy những gì bác chưa có, và làm thử món này luôn tối nay.
Đây, để bác viết công thức làm bánh.” Bà rút một cuốn sổ ghi chép và
cây bút trong ví ra.

“Bác ghi nhớ được cơ à?”
“Bác làm món bánh này trong biết bao nhiêu năm không còn đếm

xuể nữa rồi. Nó là món ưa thích của ông Loren mà.”

“Bác mỉm cười khi bác nhắc đến tên bác ấy.”
“Vậy à? Hai bác kết hôn - bác tính từ lúc đính hôn - đã được ba

mươi sáu năm. Ông ấy vẫn làm cho bác thấy hạnh phúc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.