NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 183

Lần này, anh đặt tay lên hông cô, bước sát lại cô. Anh áp vào miệng

cô trong khi hai bàn tay lướt ngược lên cơ thể cô, đánh thức thần kinh,
khơi dậy những nhu cầu.

Trong khoảnh khắc, cô đã quên đi. Trống không khi ban đêm mát

lạnh, miệng anh thật ấm, cô quên hết mọi thứ trong khoái cảm đụng
chạm. Để cho chính mình đón nhận cái khoái cảm ấy, để cho cơ thể cô
áp chặt vào anh. Môi hé mở, môi chạm răng, và cái sức nặng êm ái ở
bụng.

Cô ao ước - cô ao ước cảm nhận da thịt của anh dưới bàn tay cô, da

thịt anh nóng rực và ẩm ướt áp và cô. Ao ước, ao ước bàn tay anh,
miệng anh áp vào ngực cô, cơ thể cô. Và cả động tác đưa vào người cô
thật mạnh mẽ. Thèm khát cái sự tiếp xúc rất nguyên thủy của con
người mà cô đã không cho phép mình được thèm khát gần một năm
nay.

Khi anh ngừng hôn, lý trí và thể xác cô xung đột với nhau. Nếu cô

để cho thể xác của mình chiến thắng...

Rồi anh nói, “Chúc ngủ ngon, Abigail.”
“Chúc ngủ ngon.”
“Bình tĩnh nào, Bert.” Anh bước ra, và cô đón lấy cái không khí mát

lạnh ùa đến. Rồi anh dừng bước, nhìn lại cô bằng đôi mắt tinh anh,
bằng nụ cười thoải mái kia. “Rượu vang, trò chuyện, ăn tối, một bộ
phim và một nụ hôn tạm biệt. Đúng là một cuộc hẹn hò lần hai.”

“Đó...”
“Em có thể tra cứu định nghĩa. Tôi nói rằng chúng ta đã hẹn hò.

Mong sớm tới buổi hẹn hò thứ ba.”

Khi cô đóng cửa mà không nói một lời, anh cười.
Hứng tình, anh nghĩ thầm, trong khi cười tươi cho đến hết quãng

đường ra xe, không phải lúc nào cũng là một phản xạ. Đôi khi nó là
kết quả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.