NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 219

Nét cười lóng lánh trong mắt cô, quanh miệng cô. “Em sẽ rất thất

vọng nếu không đúng như vậy.”

Anh vẫn nắm tay cô khi họ quay vào phòng khách, lên gác. “Nghĩ

đến những gì chúng ta sắp làm nhé, và anh hy vọng em không chất
vấn về kích thước và khả năng của anh, nhưng còn con Bert thì sao?”

“Nó được rèn rất kỹ, nên về lý thuyết nó sẽ không xen vào.”
Brooks ngó lại con chó. “Về lý thuyết thôi ấy à? Và nói đến chuyện

xen vào, ý em là nó sẽ xé họng anh ra phải không?”

“Nó sẽ không làm thế đâu.”
Đến cửa phòng ngủ, Brooks xoay người cô lại, nheo nheo mắt quan

sát cô. “Anh đang cố hình dung xem liệu em có buồn cười không.”

“Hài hước có thể khỏa lấp bớt tình trạng lúng túng nếu có. Em

không nói rõ được. Nhưng nếu Bert nghĩ anh làm hại em, hoặc có ý
đó, phản ứng đầu tiên của nó sẽ là bảo vệ em - ngăn chặn anh. Nó đã
thấy anh chạm vào em, và em đã hướng dẫn nó rằng anh là bạn, và nó
cứ bình tĩnh. Nó thấy em đưa anh lên đây mà không hề bị cưỡng ép,
thấy em chạm vào anh.”

Cô đặt một tay lên ngực Brooks rồi nhìn chú chó, ra lệnh cho nó.
“Tiếng gì thế?” Brooks hỏi khi chú chó đi về phía chiếc giường ngủ

rộng rãi của nó, quay vòng vòng ba lần và nằm xuống với một tiếng
thở phì.

“Tiếng Farsi.”
“Thật không? Em và Bert nói tiếng Farsi à?”
“Không thạo lắm, nhưng em vẫn đang nghiên cứu. Em bảo nó đi

ngủ. Em không muốn để nó ra khỏi phòng ngủ. Nó sẽ không hiểu.”

“Được rồi. Kia là một con gấu bông trên giường nó đấy à?”
“Chó là loài động vật thích bầy đàn.”
“Em, và một con gấu bông là đàn của Bert sao?”
“Giúp nó thấy thoải mái. Em cần gập giường xuống đã.”
“Anh sẽ giúp em một tay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.