NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 221

“Anh thấy rồi.”
“Em có vóc người khỏe khoắn, và cũng cực kỳ dẻo dai.”
“Em là những gì gợi cảm nhất, theo những cách thức lạ lùng nhất.”

Anh lột áo cô và quăng đi.

“Em...”
“Suỵt.” Anh áp môi mình lên môi cô trong khi đẩy cô ngã lên

giường.

Chú chó không hề gây một tiếng động, nhưng Brooks vẫn cảm nhận

được ánh mắt cảnh giác đang xoáy vào lưng anh khi anh từ từ đè lên
người Abigail.

Da thịt cô rất mềm mại, ấm nóng và mịn màng, những bắp thịt ở

cánh tay cô, bả vai cô căng lên. Và mặc dù miệng cô đáp lại miệng
anh một cách cuồng nhiệt, nhưng đôi mắt kia thì vẫn cảnh giác chẳng
kém gì chú chó của cô.

“Nhắm mắt lại em,” anh thì thào, lần xuống cổ và lưng cô.
“Em muốn nhìn,” cô nhắc lại.
“Hãy nhắm mắt lại một phút thôi, và chỉ cần cảm nhận.”
Anh đợi cho tới khi cô làm như vậy, và cũng nhắm mắt lại. Rồi để

cho mình chìm xuống, sâu hơn một chút. Cô cảm nhận. Những đầu
mút thần kinh, những điểm tiếp xúc, làn da, tất cả nồng nàn ân ái hơn
khi mắt cô nhắm lại. Một kiểu cân bằng để kiểm soát.

Cô vẫn an toàn, cô tự nhủ mình vậy. Cô vẫn ham muốn. Và cô cần

yêu.

“Đừng nghĩ gì cả.” Hàm răng anh lướt nhẹ trên cằm cô. “Hãy cảm

nhận thôi.”

Cô không dám chắc mình biết dừng nghĩ ngợi là thế nào. Nhưng cô

giữ im lặng vì có vẻ anh thích điều đó, cố gắng để cho đầu óc cô thư
thái.

Rất khác, mọi thứ rất khác ở đây, với anh. Cô muốn phân tích tại

sao, nhưng cảm giác quá dễ chịu nên chỉ còn biết tận hưởng thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.