NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 223

Anh nghe thấy cô rên lên khi cưỡi lên anh và lắc lư người cho tới

khi anh ấn sâu những ngón tay mình vào hông cô để không nổ tung.

“Em muốn.”
Cô đang trong cơn vận động cuồng loạn. Chìm trong cơn bão của

cô, anh để cho mình bị cuốn đi, bị quăng quật, khi họ cùng công phá
nhau.

Quá nhiều, nhưng chưa đủ, cô điên cuồng nghĩ thầm khi tất cả

những nhu cầu kia cào cấu cắn xé. Cô phải lấy được, phải có được
trước khi khoái cảm tuyệt vời này khiến cô vỡ tan thành từng mảnh.
Cơ thể anh, thật mạnh mẽ, thật rắn rỏi, kích thích rất nhiều ham muốn,
miệng và đôi tay anh đem lại thật nhiều cảm giác. Anh có thể đem cô
tới khoảnh khắc giải thoát ấy.

Cuồng loạn, cô vồ lấy chiếc bao cao su và xé toang ra.
“Để em nào,” cô thì thào, bủn rủn đến mức hai tay cô không sao

vững vàng được khi cô lồng bao cao su cho anh.

Cô đè lên anh. Trong ánh đèn phòng ngủ dìu dịu, anh có thể thấy

xúc cảm mãnh liệt trong mắt cô, làn da ửng hồng của cô. Rồi cô đưa
anh vào. Trong khoảnh khắc nín thở ấy, mọi thứ như ngưng đọng.
Khung cảnh, âm thanh, cử động. Đôi mắt dữ dội ấy ghim chặt lấy anh
khi cơ thể họ hợp vào nhau.

Mắt bão, anh nghĩ, rồi cô cuốn phăng anh đi.
Cô đẩy anh đi như thể cuộc sống của cô thật bấp bênh, với tốc độ

khẩn trương, tập trung. Anh cuốn theo cô, theo nhịp cuồng loạn, trong
khi tim anh đập điên cuồng.

Đến khi cô bật ra một tiếng nửa như nức nở, nửa như gào thét, đôi

mắt quyến rũ kia mới nhắm lại, thân hình mỹ lệ kia uốn cong, trong
khi hai tay cô giơ lên ôm lấy đầu mình trong trạng thái khoái cảm tột
đỉnh.

Đôi mắt ấy lại bừng mở khi anh kéo mạnh cô xuống, lật cô xuống

dưới anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.