NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 285

Thậm chí cô không muốn mối quan hệ này, cô tự nhủ, và chắc chắn

cô không muốn cái vị thế khó chịu và không lấy gì làm hấp dẫn của
mình lúc này.

Cô không hề đòi hỏi những cuộc điện thoại, những buổi hẹn ăn tối

hay tán gẫu... đại loại thế. Tất cả những điều đó xen vào nhịp sống
thường ngày của cô, làm rối thời gian biểu của cô và quan trọng hơn,
chỉ dẫn tới những điều phức tạp mà cô không thể mạo hiểm.

Nhưng cô phải thừa nhận rằng thật tuyệt sau khi có được những

điều đó, được quên đi - chỉ trong vài phút thôi - và đơn giản được là
Abigail.

Cô nàng Abigail mà anh ta si mê và thích được ở bên.
Nhưng như thế chẳng phải là lọt vào cũng cái bẫy mà cô đã tự giăng

ra cho mình nhiều năm trước chăng? Thuyết phục bản thân rằng cô có
thể là những gì không phải là cô, có những gì mà cô không thể có
chăng?

Thật tốt, tốt hơn cả - không, tốt nhất - là anh không gọi. Cô có thể

điều chỉnh bản thân ngay lập tức, cuộc sống của cô sẽ trở lại y như
trước khi anh làm thay đổi.

Cô sẽ pha cho mình một ít trà thảo mộc. Cô sẽ mang lên gác và đọc

sách đến khi buồn ngủ. Thế mới hợp lý chứ. Thế mới là cô chứ.

Khi cô đứng lên, chú chó choàng tỉnh ngay. Nó theo chân cô vào

bếp và ngồi đợi khi trông thấy cô đổ nước vào siêu.

Một chú chó ngao, cô nghĩ thầm, khi đặt siêu lên bếp lò, một căn

nhà an toàn, thoải mái và công việc vừa ý. Đó là những thứ duy nhất
cô thấy cần để được toại nguyện, và sự toại nguyện là tất cả những gì
cô cần.

Rồi khi hệ thống báo động của cô phát tín hiệu, cô không còn cảm

giác căng thẳng và sẵn sàng như thường lệ nữa. Thay vào đó, cô cảm
thấy trào lên một niềm hy vọng. Bị cảm giác đó kích thích, cô liền
hướng mắt về phía màn hình để quan sát cảnh Brooks lái xe tới chỗ
căn nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.