NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 323

“Bình tĩnh đi em.” Giọng Brooks đột nhiên rất bình tĩnh. “Cứ bình

tĩnh, Abigail. Chú mày nữa,” anh nói với con chó lúc này cũng chồm
lên, khe khẽ gầm gừ trong cổ họng.

“Có ai đó đang đến.”
“Anh biết rồi. Không, đừng bật đèn. Nếu đó là kẻ nào mò tới với ý

đồ xấu, không đánh động chúng sẽ tốt hơn.”

“Em không nhận ra chiếc xe này,” cô nói trong khi bật màn hình

lên.

“Anh nhận ra rồi. Chết tiệt.” Tiếng thở dài của anh nghe mệt mỏi

hơn là bực dọc. “Là thằng Doyle Parsins, cho nên chắc lại có cả thằng
Justin Blake và thằng bạn Chad Cartwright của nó rồi. Để anh mặc
quần đã. Anh sẽ lo vụ này.”

“Chỉ có hai người trên xe thôi.”
Brooks mặc vội quần dài, vớ lấy áo sơ mi, chui nhanh vào áo trong

lúc quay trở lại xem màn hình. “Có lẽ thằng Chad không muốn tham
gia, hoặc chúng đã thả nó xuống để vòng ra sau nhà. Anh chẳng đề
cao trí khôn của bọn nó nên nhiều khả năng thằng Chad không tham
gia vụ này đâu.”

Rất rắn rỏi, Brooks đặt một tay lên vai cô. “Không phải chuyện của

em đâu, Abigail. Thoải mái đi.”

“Em không thể thoải mái khi có người mò vào nhà em vào lúc hai

giờ sáng. Muốn em thoải mái thì không hợp lý tí nào.”

“Hay đấy.” Anh cầm lấy hai cánh tay cô, nhưng rất lỏng, xoa xoa

dọc theo tay. “Anh chỉ nói rằng chúng đang tìm cách khiến anh bực
bội. Không phải em. Chúng sẽ mò tới đây - nhìn xem kìa, chúng đang
lùi ra xa khỏi nhà. Chắc định đâm thủng lốp xe anh đây mà, có khi là
sơn xịt mấy hình bậy bạ lên xe anh. Cứ nghĩ anh sẽ bị bất ngờ vào
buổi sáng. Cả hai thằng chúng nó lại đang phê thuốc kìa. Nếu chúng
đang phê thuốc thì chưa chắc chúng đã biết điều đâu, biết điều không
có trong từ điển của thằng Justin, xin nói thẳng luôn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.