NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 441

“Anh không giúp được em chuyện đó. Anh không hiểu cái việc em

đang làm. Nhưng anh có thể làm vườn, và có thể nướng chỗ thịt anh
chọn, như thế em có thêm thời gian làm việc.” Anh nghiêng đầu ngắm
cô. “Nhưng anh phải nói rằng đã đến lúc nghỉ tay, và anh rất cần đi
tắm rồi.”

“Anh nhiều mồ hôi lắm,” cô tán thành, và cầm lấy cái cuốc từ anh

để mang tới nhà kho. “Em có thể hái một ít rau diếp, và vài thứ khác,
để làm món salad khi anh xong.”

“Anh nghĩ là ‘chúng ta’ chứ.”
“Anh đã làm nhiều hơn so với phần của anh trong vườn rồi mà.”
“Chúng ta không ở vườn nữa.” Anh cầm lấy tay cô, kéo cô về phía

nhà. “Chúng ta vào phòng tắm.”

“Thực sự em cần...”
“Tắm với anh.” Anh dừng lại để cởi đôi giày lấm lem và đôi tất ướt

sũng của mình. “Anh đã nói với em về cái hồ bơi bọn anh thường tới
chưa nhỉ?”

“Chưa.”
“Không xa đây lắm, phía trên đồi một chút. Thực sự thì đó là một

khúc sông hơn là một hồ nước, nhưng rất ổn.”

Cầm lấy ly của cô, anh đặt cả hai xuống quầy bếp trong lúc dắt cô

đi qua bếp.

“Nước rất dễ chịu. Màu hơi đục, anh phải nói trước vậy, nhưng rất

sạch. Russ và anh cùng một vài bạn bè khác thường phóng xe đạp địa
hình lên đó vào những ngày nghỉ hè, cởi hết quần áo và nhảy xuống.
Lần đầu tiên anh tắm truồng với một cô gái cũng là ở đó, chỗ dân địa
phương bọn anh gọi là Hồ Rau đuôi chồn, bởi vì ở đó dương xỉ đuôi
chồn mọc dày đặc. Sẽ có lúc anh đưa em đến đó.”

“Nghe thú vị đấy, nhưng ngay lúc này...”
Anh đưa cô vào phòng ngủ, tìm cách dồn cô lùi về phía phòng tắm.

“Em cần bỏ quần áo đi. Để anh giúp em việc đó nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.