NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 445

khó chịu và áp lực của một phiên tòa. Công ty của anh ta sẽ chẳng
muốn giải quyết chuyện công luận mà chúng ta có thể tạo ra, đặc biệt
khi một trong những thám tử của họ đã nhìn thấy những bức ảnh chụp
tình trạng thiệt hại ở khách sạn. Và hơn thế, anh ta không hề ưa gã
Blake hay thằng con.”

“Nhưng anh ta làm cho họ đấy thôi.”
“Đường vòng thôi mà. Anh cũng làm việc cho họ, vòng vèo mà, vì

anh là công chức. Điều đó không có nghĩa là anh phải ưa bọn họ.”

“Anh nói đúng, dĩ nhiên rồi.”
“Anh đưa ra một thỏa thuận cho anh ta, một thỏa thuận anh ta có thể

thực hiện. Anh ta có thể nộp các báo cáo, hoàn thành hợp đồng với
khách hàng, tiếp tục công việc.”

“Nếu không còn nguy hiểm từ chỗ đó nữa thì logic anh sử dụng để

liên hệ với các cơ quan chức năng hiện nay, để tiến tới việc ra làm
chứng, sẽ không cần nữa.”

Anh nhoài người để giữ yên hai bàn tay của cô một lúc, kéo ánh mắt

cô nhìn anh. “Vẫn như vậy nếu em hiểu rằng ra ngoài đường vẫn có
chuyện gì đó như thế này xảy ra lần nữa. Nếu em hiểu rằng em chưa
hề cảm thấy gắn bó được ở đây, như điều cả hai chúng ta đều muốn,
cho tới khi em kết thúc việc này.”

“Đúng vậy, nhưng có lẽ chúng ta có thể trì hoãn lại, dành thêm thời

gian để...” Cô ngưng nói khi anh chẳng nói gì, chỉ nhìn cô. “Trì hoãn
là một cái cớ. Nhưng đó là sợ hãi, không phải sự can đảm.”

“Anh chẳng bao giờ nghi ngờ lòng can đảm của em, hay phê phán

cách em xử lý vấn đề.”

“Điều đó rất có ý nghĩa với em. Em muốn nó kết thúc, Brooks. Em

rất muốn. Việc có những bước đi thích hợp để tiến tới kết thúc là điều
rất đáng sợ, nhưng nó cũng là sự giải thoát.”

“Vậy anh hy vọng em sẽ được giải thoát khi biết Đại úy Anson ở

Chicago. Ông ấy định liên hệ với đặc vụ Garrison tối nay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.