NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 453

đang ở đâu, nhưng cô ấy không tin cũng đành chịu thôi, bởi vì đâu có
kết nối hay liên hệ gì giữa hai người.”

“Nhưng họ sẽ cần em xuất hiện. Họ sẽ muốn phỏng vấn em, phỏng

vấn riêng Elizabeth Fitch.”

“Em kiểm soát chuyện đó mà.” Mắt anh nhìn cô, đặt một tay lên đôi

bàn tay căng thẳng của cô. “Em tới khi em sẵn sàng. Họ nói chuyện
hai tiếng, và đồng ý gặp vào ngày mai. Sau dó chúng ta sẽ biết nhiều
hơn.”

“Giờ thì cô ấy liên hệ với cấp trên.”
“Mười phút sau khi Anson về, cô ấy ra ngoài, lên xe. Ông ấy cũng

không dám chắc cô ấy có bị bám đuôi không, nhưng vẫn theo cô ấy tới
nhà của trợ lý giám đốc. Anson gọi báo tin ngay sau khi cô ấy vào
trong. Rồi ông ấy rời đi luôn. Sẽ chẳng khôn ngoan nếu cứ chầu chực
ở đó.”

“Giờ thì họ biết em vẫn còn sống. Họ biết em là nhân vật tvoi

drug.

“Họ nghĩ cả hai điều đó thì đều có lợi cho em mà.”
“Có lý.” Cô thở thật sâu. “Giờ thì không quay lại được rồi.”
“Cả hai chúng ta.”
“Em muốn làm việc, ít nhất là thêm một hai tiếng nữa.”
“Được rồi, nhưng đừng cố sức quá. Ngày mai chúng ta có bữa tiệc

nướng ngoài trời đấy.”

“Ôi, nhưng...”
“Dễ thôi, và rất bình thường, và là một đợt giải lao mà cả hai chúng

ta đều có thể tranh thủ. Vài tiếng đồng hồ dứt ra khỏi tất cả những
chuyện này.” Anh đưa một tay vuốt tóc cô. “Sẽ ổn thôi, Abigail. Tin
anh đi. Và chúng ta sẽ thông báo về chuyện đính hôn.”

“Ôi trời.”
Bật cười, anh giật giật nhẹ túm tóc anh vừa vuốt. “Cả nhà anh sẽ

nhảy cẫng lên vì vui, anh đoán vậy. Anh phải chú ý tìm cho em một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.