NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 463

bám theo họ. Ông sẽ không thích vậy đâu. Ông sẽ càng không thích
nếu có người xin lệnh và ông vi phạm nó.”

“Anh không được bắt nạt tôi.”
“Ông biết rõ thế nào là bắt nạt, cho nên ông biết đó không phải là

những gì tôi đang làm. Tôi chỉ đang phác họa tình hình; có lẽ ông cần
bàn bạc với luật sư trước khi ông làm bất kỳ việc gì mà ông có thể
thấy hối tiếc. Còn bây giờ, ông nên về đi. Vợ ông trông rất khó chịu,
và khó xử.”

“Chuyện vợ tôi không phải việc của anh.”
“Đúng vậy. Nhưng sẽ là việc của tôi nếu ông gây thêm một vụ cãi

vã nữa.”

“Lincoln.” Nét mặt đã dịu lại, giọng nói bình tĩnh, Đức cha Goode

bước lên. “Ta hiểu con đang gặp rắc rối, ta luôn ở đây nếu con muốn
làm nhẹ lòng mình. Nhưng ta phải đề nghị con đưa Genny về nhà. Cô
ấy trông rất mệt. Ta phải đề nghị con không quay lại ngôi nhà của
Chúa này với một mục đích phi tôn giáo nữa. Giờ về nhà đi, Lincoln,
và chăm sóc cho vợ con. Ta sẽ cầu nguyện cho con và gia đình con.”

“Cứ giữ lấy mấy lời cầu khấn của cha.” Blake bỏ đi, mặc kệ gã trợ

lý giúp Genny đi xuống dốc về phía chiếc xe đang đợi sẵn.

“Cha sẽ cần cầu nguyện nhiều đấy, thưa Đức cha.”
Goode thở dài. “Chúng ta không thể làm gì hơn nữa.”

***

Cô thay quần áo ba lần. Bình thường cô hoàn toàn không để ý đến

chuyện quần áo trừ phi việc đó có mục đích tạo ấn tượng hay trà trộn.
Theo cô tìm hiểu thì trang phục không cần trịnh trọng, trừ phi được
nói rõ như vậy. Nhưng có thể gồm váy thường, mà thứ đó thì hiện cô
không có.

Giờ cô cảm thấy cần thêm đồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.