NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 468

“Cảm ơn bác. Xin chia buồn về chuyện khách sạn của bác. Đó là

một công trình đẹp.”

“Cảm ơn cháu đã an ủi.” Bà Hilly tựa đầu vào cánh tay chồng, như

thể tìm kiếm sự khuây khỏa. “Chúng ta sẽ làm lại nó và còn đẹp hơn
nữa. Phải không, anh Mick?”

“Chắc chắn rồi. Bác nghe nói thằng ranh Blake cũng làm phiền

cháu.”

“Nó định quấy anh Brooks, nhưng nó không thành công. Nó có vẻ

là một đứa rất cáu bẳn, rất ngu ngốc và có xu hướng bạo lực. Nó sẽ
phải trả giá.”

“Tất cả chúng ta đều có thể uống món kia,” Mya nói, khi cô sải

bước tới, mỗi tay cầm một ly margarita. “Bố có việc với Brooks một
phút rồi, cho nên chị sẽ phục vụ em đồ uống.”

“Ôi, cảm ơn chị. Nhìn rất... nhiều bọt.” Cô thử nhấp một chút, nhận

ra rượu tequila đậm và êm thấm qua lớp bọt. Ngon quá.

“Cũng được đấy chứ nhỉ?”
Trong khi Mya nói vậy, bà Sunny đặt một tay lên vai Abigail.

“Cháu nói rất đúng về Bert.”

Theo hướng của bà, Abigail nhìn thấy Bert nằm rất ngoan trong khi

chú cún nhỏ nhảy nhót quanh nó, một cô bé chân rất dài xoa xoa cổ
nó, còn một cậu bé tóc bạch kim vuốt ve lưng nó.

“Nó rất biết điều,” Abigail trấn an bà. “Và cháu nghĩ nó rất thích

được quan tâm.”

“Nó to như một chú ngựa ấy nhỉ,” Seline nhận xét.
Abigail không đồng ý. Nói cho cùng, một chú ngựa bình thường

cũng vẫn lớn hơn nhiều. Nhưng cô phải nhắc mình không cần quá cụ
thể vậy.

“Vóc dáng của nó làm cho những kẻ đột nhập phải ngại.”
“Làm bớt những chuyện tào lao,” Russ nhận xét. “Giờ chúng tôi sắp

sinh thêm em bé rồi, tôi đang bàn với Seline mua một con Labrador.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.