NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 501

“Tôi đoán các vị đã xác mình tôi qua những dấu tay trên mấy chiếc

đĩa rồi.”

Cabot lại gần như mỉm cười. “Cô đoán đúng rồi. Đặc vụ Garrison?”
“Vâng, thưa sếp. Chúng ta đã sẵn sàng.”
“Cô nói rõ tên để ghi lại được không?”
“Tôi là Elizabeth Fitch.”
“Cô Fitch, cô đã liên hệ với FBI, thông qua một người liên lạc, bày

tỏ mong muốn ra làm chứng liên quan đến những vụ việc xảy ra vào
mùa hè và mùa thu năm 2000.”

“Đúng vậy.”
“Chúng tôi có bản khai viết tay của cô như đã được cung cấp,

nhưng một lần nữa, để ghi âm và để nghe những lời của chính cô, cô
kể với chúng tôi về những sự việc đó được không?”

“Vâng. Ngày 3 tháng 6 năm 2000, tôi cãi vã với mẹ tôi. Chuyện này

rất quan trọng, vì tôi chưa bao giờ đến mức cãi vã với bà cả. Mẹ tôi
từng là - giờ tôi đoán vẫn vậy - một nhân vật nổi tiếng. Tôi là đứa dễ
bảo. Nhưng ngày hôm đó tôi cãi lại ý muốn và mệnh lệnh của mẹ, và
chuyện đó kéo theo một loạt sự kiện.”

Khi nghe những lời kể lại, tim Brooks thấy xót xa cho cô, tuyệt

vọng. Cô đã kể rất kỹ càng, nhưng giờ anh hiểu cô. Anh hiểu cả những
lúc ngừng nghỉ ngắn khi cô cố giữ bình tĩnh, những thay đổi rất tinh tế
trong chuyển giọng, hơi thở của cô.

Cô sẽ phải kể chuyện này bao nhiêu lần nữa? anh tự hỏi. Với các

công tố viên, với quan tòa và bồi thẩm đoàn. Cô sẽ phải sống lại
những chuyện đó bao nhiêu lần nữa?

Cô sẽ phải bắt đầu và dừng lại, bắt đầu và dừng lại bao nhiêu lần

nữa, khi người nghe ngắt lời bằng những câu hỏi, đề nghị làm rõ.

Nhưng cô không hề nao núng.
“Cảnh sát Tư pháp Cosgrove và Keegan đều khai, và bằng chứng

ưu thế hậu thuẫn cho những lời khai ấy, rằng cảnh sát Tư pháp Norton

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.