NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 499

Anh có một người phụ nữ hết sảy.

Ăn xong, cô để khay ngoài cửa. Rất nhiều vân tay, cô nghĩ, cũng đủ

DNA luôn. Họ có thể tìm dấu tay của cô và tiết kiệm thêm thời gian.

Cô ngồi xuống, uống trà, theo dõi máy tính của mình để phát hiện

các cảnh báo và nghĩ đến việc cô ao ước được ở chung nhà với
Brooks, chú chó và mảnh vườn của cô đến mức nào. Lúc này cô biết
rằng, thực sự biết rằng, mong ước về một tổ ấm mới thật đáng yêu làm
sao.

Khi có tiếng gõ cửa, cô tắt máy tính, đi ra cửa và nhìn qua lỗ an

ninh thấy một người đàn ông cao ngỏng và một phụ nữ có vóc dáng
như vận động viên.

“Vâng?”
“Cô Elizabeth Fitch?”
“Các vị làm ơn giơ căn cước ra để tôi nhìn rõ được không?” Dĩ

nhiên cô biết mặt họ, nhưng nếu không thực hiện bước này thì thật ngu
ngốc.

Cô mở cửa. “Xin mời vào.”
“Trợ lý giám đốc Cabot.” Ông ta chìa tay ra.
“Vâng, cảm ơn ông đã đến. Và chị nữa, đặc vụ Garrison. Thật vui

được gặp riêng các vị.”

“Và cả cô, cô Fitch.”
“Xin gọi tôi là Elizabeth, hoặc Liz. Chúng ta ngồi xuống thôi. Nếu

các vị thích một chút cà phê...”

“Chúng tôi nghe nói cô đã đề nghị.” Cabot thoáng mỉm cười.

“Chuyện đó lan ra rồi. Nhân viên mà cô phát hiện đang bị các đồng
nghiệp trêu chọc.”

“Tôi xin lỗi. Tôi đoán các vị cử người đến nếu các vị có cơ hội. Và

tôi là người tinh mắt.”

“Cô đã tìm cách tránh không bị phát hiện cả một thời gian dài mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.