NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 112

16

Trong trạng thái đờ đẫn, Jessica cảm ơn Myron rồi cúp máy. Cô lảo đảo vào
bếp ngồi xuống. Mẹ và em trai Edward ngước lên.

“Con yêu,” Carol Culver lên tiếng, “con không sao chứ?”
“Vâng,” cô gượng nói.
“Ai gọi điện thế?”
“Myron ạ.”
Im lặng.
“Bọn con nói chuyện về Kathy,” cô tiếp tục.
“Chuyện gì về nó?” Edward hỏi.
Em trai cô lúc nào cũng là Edward, không phải Ed hay Eddie hay Ted.

Cậu mới tốt nghiệp đại học được một năm và đang sở hữu một công ty máy
tính làm ăn phát đạt mang tên IMCS - (Hệ thống Máy tính Quản lý Tương
tác), phát triển hệ thống phần mềm cho một số công ty có uy tín. Edward chỉ
mặc quần jean, kể cả ở công sở, và mấy cái áo phông lập dị, loại có mấy hình
đề can rẻ tiền dính lên với những câu tuyên ngôn kiểu như ‘Không ngừng tiến
lên.’ Cậu còn chẳng có cà-vạt. Cậu có gương mặt khoáng đạt, gần như nữ
tính, với những đường nét mỏng manh như sứ. Phụ nữ đổ như chuối trước
hàng mi cửa cậu. Chỉ có mái tóc cắt sát - và dòng chữ súc tích trên áo phông
của Edward - ám chỉ thứ cậu thực sự tự hào về mình: “NHỮNG CON MỌT
MÁY TÍNH CÓ PHẦN CỨNG TỐT NHẤT

*

.”

Jessica thở sâu. Cô không quan tâm tới sự tế nhị hay cảm XÚC nữa. Cô

mở túi lấy tờ Nhũ hoa ra. “Tờ tạp chí này ra sạp cách đây mấy hôm,” cô nói.

Cô quẳng nó lên bàn, bìa ngửa lên trên, vẻ bối rối xen lẫn ghê tởm trùm

lên khuôn mặt mẹ cô.

Edward vẫn bình tĩnh. “Cái quái gì thế này?” cậu hỏi.
Jessica lật đến trang cười, “Đây,” cô nói đơn giản, chỉ vào ảnh Kathy ở

hàng cuối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.