NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 120

Kathy thôi.”

“Mẹ biết, con yêu.”
“Con nghĩ,” Jessica nói tiếp, “điều đã làm thay đổi Kathy có liên quan đến

vụ mất tích của con bé.”

Vai mẹ cô chùng xuống. “Lạy chúa lòng lành.”
“Con biết là đau lòng lắm,” Jessica nói. “Nhưng liệu ta có thể tìm thấy

Kathy không, liệu ta có thể tìm ra kẻ giết bố không…”

Carol ngẩng phắt đầu lên. “Bố con bị giết trong một vụ cướp.”
“Con không nghĩ vậy. Con cho rằng tất cả có liên quan với nhau. Vụ

Kathy mất tích, vụ bố con bị giết, tất cả.”

“Nhưng… bằng cách nào?”
“Con chưa biết. Myron đang giúp con tìm ra.”
Chuông cửa reo.
“Chú Paul đấy,” mẹ cô nói, đoạn đi ra cửa.
“Mẹ à?”
Carol dừng bước nhưng không quay lại.
“Có chuyện gì vậy? Mẹ sợ phải nói với con điều gì?” Chuông cửa lại reo.
“Mẹ ra mở cửa thì hơn,” Carol nói. Bà vội vã xuống cầu thang.

“Vậy là,” Win bắt đầu, “Frank Ache muốn giết cậu.” Hmyron gật đầu. “Có vẻ
là thế.”

“Thương quá.”
“Giá như hắn biết tôi. Con người thật của tôi.”
Họ ngồi hàng đầu trong sân vận động Titans. Vì lòng tốt, Otto đã đồng ý

để Christian luyện tập. Mà thực tế là do tiền vệ kỳ cựu Neil Decker quá tệ.

Buổi tập sáng gồm rất nhiều màn chạy nước rút và đi bộ suốt trận. Tuy

nhiên buổi tập chiều thì hơi bất ngờ. Các cầu thủ tràn trề năng lượng, những
người mà đầu năm nay còn gần như vô danh.

“Frank Ache là thằng không ra gì đâu,” Win nói.
“Hắn thích hành hạ động vật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.