NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 121

“Gì cơ?”
“Bạn tôi biết hắn lớn lên thế nào,” Myron giải thích. “Frank Ache thích

nhất là đuổi chó mèo rồi lấy gậy bóng chày phang vào đầu chúng.”

“Tôi cá là trò đó gây ấn tượng với bọn con gái,” Win nói.
Myron gật đầu.
“Tôi cho là từ giờ cậu sẽ cần đến dịch vụ độc đáo của tôi.”
“Dù gì thì cũng chỉ vài hôm thôi,” Myron đáp.
“Tuyệt. Tôi cũng mạn phép đoán là cậu đã có kế hoạch?”
“Tôi đang tính. Cong đuôi mà tính.”
Christian thong thả chạy ra sân. Cậu nhập cuộc nhẹ nhàng như không,

giống phong cách của những vận động viên đẳng cấp. Cậu ra chỗ hội ý, rồi
tách ra, tiến đến vạch xuất phát.

“Đối kháng!” huấn luyện viên hô to.
Myron nhìn Win. “Tôi không thích điều này.”
“Điều gì?”
“Đối kháng ngay ngày đầu tiên.”
Christian bắt đầu kêu to các con số. Rồi cậu hô vài nhịp trước khi bóng

được ném về phía mình. Cậu lùi lại để chuyền.

“Mẹ kiếp,” Myron thốt lên.
Tommy Lawrence, trung vệ xuất sắc nhất mùa giải của Titans lao lên trước

không bị cản phá. Christian nhìn thấy gã quá muộn. Tommy húc mũ bảo
hiểm vào xương ức Christian đẩy cậu ngã vật xuống đất - một pha chặn bóng
đau thấy ông bà ông vải nhưng không gây ra bất cứ thương tổn vĩnh viễn nào.
Hai hậu vệ khác đè lên.

Christian đứng dậy, nhăn nhó ôm ngực. Không một ai giúp cậu.
Myron đứng lên.
Win lắc đầu ngăn anh lại. “Ngồi xuống đi Myron.”
Otto Burke bước xuống cầu thang, đoàn tùy tùng theo sau.
Myron trừng trừng nhìn hắn. Otto mỉm cười tươi rói. Hắn xuýt xoa. “Tôi

bán bao nhiêu danh thủ mới có được cậu ta đấy,” hắn nói. “Có vẻ như một số
người không hồi hộp cho lắm.”

“Ngồi xuống đi Myron,” Win nhắc lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.