NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 153

23

Đĩ trấn

*

.

Có đủ mọi thể loại. Một ổ gái điếm Liên Hợp Quốc dễ dàng xác minh, da

trắng, da màu, châu Á, Latinh. Đa phần còn trẻ, rất trẻ, lảo đảo trên những đôi
giày gót cao nghễu nghện như lũ trẻ chơi trò ăn diện, đúng nghĩa luôn. Phần
lớn gầy gò, khô quắt, vết kim tiêm chi chít trên tay như đám côn trùng li ti, da
mặt dính sát vào gò má, khiến khuôn mặt họ tựa một cái đầu lâu đầy ám ảnh.
Mắt họ trũng sâu vô hồn, mái tóc rũ rượi, bờm xờm như rơm.

Myron thì thầm, “Người ta không biết là họ đang làm tình với một kẻ đã

chết rồi sao?”

Esperanza ngập ngừng, ngẫm ngợi. “Không biết câu đó.”
“Fantine trong Những người khốn khổ. Nhạc kịch.”
“Em không mua nổi vé xem nhạc kịch Broadway. Sếp của em ki lắm.”
“Nhưng dễ thương.”
Anh nhìn một cô ả tóc vàng mặc chiếc quần soóc bó thập niên sáu mươi

ngã giá với một tên khốn đi xe Ford. Anh biết chuyện của ả. Anh đã gặp
nhũng cô gái (đôi khi cả những cậu trai) như ả xuống xe buýt ở trạm Port
Authority, một chiếc xe buýt Greyhound khỏi hành từ Tây Virginia hay miền
Tây Pennsylvania hay cái dải đất cằn cỗi mênh mông mà dân New York đơn
giản gọi là vùng Trung Tây. Ả đã bỏ nhà - có lẽ là để tránh bị lạm dụng,
nhưng nhiều khả năng là bởi ả chán đời và ‘thuộc về’ thành phố lớn. Ả nhấc
cao chân xuống xe buýt với nụ cười tươi tắn, mê hoặc, không một xu dính túi.
Những tên ma cô sẽ để mắt đến ả và chờ đợi với sự kiên nhẫn của loài kền
kền. Khi đến lúc, chúng sẽ nhào xuống đòi miếng mồi chết. Chúng sẽ giới
thiệu ả với Quả táo Lớn

*

, cho ả một chỗ ở, đồ ăn, nước tắm ấm nóng, có lẽ là

một căn phòng có bể sục, đèn điện sáng trưng, máy nghe đĩa sành điệu,
truyền hình cáp với điều khiển từ xa. Chúng hứa sẽ sắp xếp cho ả gặp nhiếp
ảnh gia, cho ả làm người mẫu. Rồi chúng dạy ả cách tiệc tùng, tiệc tùng thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.