NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 173

hồng hồng, nụ cười thấp thoáng trên mặt.

“Chào buổi tối,” Win cất tiếng.
“Cậu ở đây bao lâu rồi?” Myron hỏi. Anh không trông thấy Win khi họ ra

khỏi studio. Nhưng anh biết là gã ở đó. Với Win mà ta vốn biết. Một trong
những điều không bao giờ thay đổi trong cuộc đời.

“Tôi đến khi cậu đi vào cái nơi tai tiếng đó,” Win đáp. Gã mỉm cười.

“Nhưng tôi muốn sự xuất hiện của mình phải kịch tính ra trò như thế.”

Myron buông Esperanza ra.
“Tốt hơn ta nên đi thôi,” Win nói. “Trước khi chính quyền đến.”
Họ lặng lẽ rời khỏi chỗ mấy xác chết. Esperanza run lẩy bẩy. Myron cũng

không cảm thấy quá nóng. Chỉ có Win xem ra vẫn bình chân như vại trước
những gì vừa diễn ra. Khi họ đến chỗ để xe, vẫn là ả điếm trẻ béo ú ních
trong lớp vỏ xúc xích xáp lại bên Win.

“Này, muốn được thổi kèn không? Năm mươi đô.”
Win nhìn ả. “Nhưng anh muốn hút tinh dịch qua ống thông tiểu cơ.”
“Xong luôn,” ả đáp. “Bốn mươi đô.”
Win cười bỏ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.