NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 176

TruPro.”

“Năng lực suy luận của cậu,” Myron nói, “tóm gọn trong một từ thôi: phi

thường.”

Win mỉm cười. “Chắc cậu thấy đỡ hơn rồi.”
Myron nhún vai.
“Chúng ta không giống nhau, cậu và tôi,” Win nói thêm. “Cậu gọi đó là

hành vi giết người, cái chuyện tôi đã làm với bọn sâu bọ đó. Tôi lại cho đó là
sự tiêu diệt.”

“Cậu không nhất thiết phải giết nố.”
“Tôi muốn giết nó,” Win nói với ngữ điệu thản nhiên. “Và tôi không chắc

là có ai trong chúng ta khóc tang nó lâu đâu.”

Cũng đúng, nhưng luận điểm này không xoa dịu nổi tâm trạng Myron.

Anh không muốn nói tới đề tài này nữa. “Sau khi rời khỏi TruPro thì Chaz đi
đâu?”

Win nhỏ nhẹ cắn một góc miếng bánh Saltine. “Trước khi vào chuyện, tôi

cho cậu biết là cậu Landreaux được hộ tống khỏi tòa nhà bởi một gã to con
khớp với miêu tả về ông bạn Aaron của cậu. To con. Tự tin. Dáng vận động
viên. Com lê không sơ-mi. Kính râm, dù mặt trời đã lặn.”

“Nghe có vẻ giống Aaron đấy.”
“Họ chia tay nhau trên phố. Aaron lên một chiếc limousine dài. Chaz

Landreaux thì đi bộ tới khách sạn Omni.”

“Omni nào?” Myron hỏi. Manhattan có vài khách sạn mang tên đó.
“Cái ở gần nhà hát Camegie Hall. Landreaux gặp mẹ mình trong sảnh.

Cuộc đoàn tụ khá là cảm động. Mẹ và con trai ôm nhau. Cả hai đều khóc.”

“Hừm,” Myron thốt lên.
Phục vụ tới mang theo đồ ăn thức uống. Cô ta đặt món xuống, lấy bút chì

gãi gãi mông, rồi quay trở lại bếp.

“Thế sau đó thì họ đi đâu?”
“Lên tầng. Họ đặt dịch vụ phòng ở đó.”
Myron nghĩ một lát. “Mẹ Chaz từ Philadelphia lên đây làm gì?”
Win rút một tờ khăn ăn ra khỏi hộp trải lên đùi, “Nhìn và nỗi đau chung

của họ thì tôi đoán Frank đã lấy người thần của Chaz Landreaux ra để tóm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.