NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 189

“Tuyệt. Tôi có bút đây.”
“Tiện quá. Tôi có hợp đồng đây.” Anh đưa cho Otto. Otto đọc nhanh.

Miệng hắn vẫn mỉm cười, nhưng mắt thì nhíu lại. Hắn chuyền hợp đồng cho
Larry Hanson.

“Khó hiểu quá, Myron. Cái này trông như mức giá anh đưa ra lần trước.”
“Tinh quá, Otto.”
“Tôi tưởng chúng ta thỏa thuận xong rồi,” hắn nói.
“Phải. Thì đây.”
“Có lẽ anh quên mất,” hắn ngập ngừng, tìm đúng từ cần nói, “là Christian

đã đột ngột mất giá rồi.”

“Anh nói cứ như cậu ấy là ngoại tệ ấy nhỉ.”
Otto phá lên cười. Hắn nhìn sang Larry như muốn nói, cười theo đi. Larry

chỉ rặn ra được một nụ cười. “Được rồi, Myron, nói thế cũng đúng. Tất cả
chúng ta, ở một khía cạnh nào đó, đều là hàng hóa. Tuy nhiên khách hàng của
anh hiện đang được giao dịch với tỷ giá thấp hơn so với đồng đô-la.”

“Cảm ơn vì cứ chơi trò ẩn dụ, Otto, nhưng tôi không nhìn nhận sự việc

theo cách đó đâu.” Myron nhìn Larry Hanson. “Cậu ấy chơi thế nào, Larry?”

“Ừm, còn quá sớm,” Larry hắng giọng. “Mới có chừng ấy thời gian thì

không thể nói được gì nhiều.”

“Nhưng nếu anh cho điểm cậu ấy đến giờ thì sao?”
Lại hắng giọng. “Thì cứ xem là,” gã đáp, “Christian chơi không đáng thất

vọng.”

“Đấy,” Myron nới, mỉm cười đáp lại nụ cười của Otto. “Giá trị của cậu ấy,

ngược lại, tăng lên với sự thể hiện gần đây trên sân. Giờ anh đã có chút tiềm
năng ngon lành của cậu ấy rồi. Tôi không hiểu sao anh lại mong chúng tôi
giảm mức giá chào bán chứ.”

Otto đứng lên, gật đầu. Hắn siết chặt tay sau lưng và đi ra phía quầy bar.

“Uống gì không, Myron?”

“Anh có Yoo-Hoo không?”
“Không, tôi không có.”
“Thế thì thôi.”
Otto rót cho mình một cốc 7-Up. Hắn không hỏi Larry Hanson có muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.