NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 222

“Tôi không nghĩ vậy, Myron à.” Chị chăm chú nhìn anh một lúc. “Nghiêm

túc một giây nhé. Chúng ta có lên giường không?”

“Kh ông,” anh đáp. “Chúng ta sẽ không làm vậy.”
“Tôi chưa bao giờ bị từ chối cả.”
“Tôi cũng chưa bao giờ từ chối một lời đề nghị như thế này cả,” Myron

nói. “Nghĩ mà xem, tôi chưa bao giờ nhận được một lời đề nghị như thế.”

“Là bởi là tôi đã kết hôn à?”
“Không?”
“Anh đang đi lại với ai khác à?” chị hỏi.
“Tệ hơn thế. Tôi đang đứng trước một ngã ba đường rất quan trọng với tôi.

Tôi không biết mình sẽ đi theo hướng nào nữa. Tôi hoang mang quá.”

“Ngọt ngào thật.”
Anh lại trưng ra vẻ bẽn lẽn.
“Nếu chuyện không thành…” chị nói.
“Thì tôi sẽ trở lại.”
Rồi chị hôn anh. Mãnh liệt. Một nụ hôn tê người. Anh cảm thấy điều đó

trong ngón chân mình.

“Chỉ là mở màn thôi,” chị nói.
Chưa đến màn hai thì anh cũng toi rồi. “Tôi thực sự phải nói chuyện với

anh nhà. Chị có biết bao giờ anh ấy về không?”

“Lâu đấy, Nhưng anh ấy đang ở văn phòng bên kia trường. Một mình. Anh

phải gõ cửa thật to thì anh ấy mới nghe thấy.”

Anh đứng lên. “Cảm ơn chị. “
“Myron à?”
“Vâng?”
“Chúng tôi không bao giờ nhắc đến tên khi nói về các mối quan hệ ngoài

luồng. Tôi không biết Harrison có quan hệ với các nữ sinh không. Tôi rất
nghi ngờ điều đó đấy.”

“Thế Kathy Culver thì sao?”
Chị giật mình thấy rõ. Mặt chị đanh lại. “Tôi nghĩ tốt hơn là anh nên đi

đi.”

“Đôi mắt xanh chân thành,” Myron nói. “Hãy ngắm đôi mắt xanh chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.