NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 244

không.”

“Cậu là bạn của Nancy Serat à?”
Giọng cậu trống rỗng. “Vâng, thưa ông.”
“Cậu Steele, cậu có thể cho chúng tôi biết đêm qua cậu ở đâu không?”
“Ê,” Myron xen vào. “Mấy giờ đêm qua?”
“Từ lúc cậu ta rời khỏi buổi tập đến khi đi ngủ.”
Myron lưỡng lự. Đây là một cái bẫy. Anh có thể tìm cách xoa dịu tình

hình, hoặc để Christian giải quyết theo cách riêng. Trong đa số tình huống,
Myron sẽ can thiệp và tế nhị cảnh báo rằng trả lời sai thì sẽ thế nào. Nhưng
lần này anh chỉ lặng yên quan sát.

“Nếu ông muốn biết liệu đêm qua tôi có ở bên Nancy Serat không,”

Christian chầm chậm nói, “thì câu trả lời là có.”

Myron thở trở lại. Anh quay lại nhìn tấm gương một chiều và thè lưỡi ra.

Quý ông Trưởng thành lặn mất tăm.

“Lúc đó là mấy giờ?” Jake hỏi.
“Tầm chín giờ.”
“Cậu gặp cô ấy ở đâu?”
“Ở nhà cô ấy.”
“Ngôi nhà ở 118 phố Acre?”
“Vâng, thưa ông.”
“Mục đích chuyến thăm cửa cậu là gì?”
“Sáng hôm ấy Nancy đi du lịch về. Cô ấy gọi điện bảo là cần nói chuyện

với tôi.”

“Cô ấy có nói lý do không?”
“Cô ấy nói là có liên quan tới Kathy. Cô ấy sẽ không nói thêm gì khác qua

điện thoại.”

“Chuyện gì xảy ra khi cậu đến ngồi nhà ở 118 phố Acre?”
“Nancy gần như xô tôi ra khỏi cửa. Cô ấy bảo tôi phải đi ngay lập tức.”
“Cô ấy có nói tại sao không?”
“Không, thưa ông. Tôi hỏi Nancy là có chuyện gì thế, nhưng cô ấy nhất

định không nói. Cô ấy hứa là một hai ngày nữa sẽ gọi điện cho tôi kể hết mọi
thứ, nhưng giờ tôi phải đi thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.