NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 28

“Ồ, thế mà tôi không nhận ra đấy. Chắc là lần đầu tiên ả nói vậy.”
“Suy nghĩ của tôi chính xác lắm. ” Vài phút sau Myron gác máy. “Tôi gọi

mất bao nhiêu phút?”

Win nhìn đồng hồ. “Hai ba phút.” Gã chộp lấy máy tính. “Hai ba phút

nhân với ba đô chín chín xu mỗi phút.” Gã bấm số. “Cuộc gọi này đốt của
cậu chín mốt đô bảy bảy xu.”

“Hiếm khi mới hời thế,” Myron nói. “Có điều này lạ lắm, ả chưa nói gì tục

tĩu cả.”

“Gì cơ?”
“Cô ả nghe điện ấy. Ả chưa nói gì tục tĩu cả.”
“Thế là cậu thất vọng.”
“Cậu không thấy hơi lạ sao?”
Win nhún vai, lướt qua tờ tạp chí. “Cậu xem hết chưa?”
“Chưa.”
“Phân nửa số trang là quảng cáo dịch vụ điện thoại khiêu dâm. Đúng là

một ngành kinh doanh khổng lồ.”

“Tình dục an toàn,” Myron nói. “An toàn nhất luôn.”
Có tiếng gõ cửa.
“Vào đi,” Win nói vọng ra.
Esperanza mở cửa. “Anh có điện thoại. “Otto Burke.”
“Bảo anh ta là anh ra nghe ngay.”
Cô gật dầu rồi đi.
“Tôi có thời gian,” Win nói. “Tôi sẽ cố tìm ra kẻ đăng quảng cáo này.

Chúng ta cũng cần mẫu chữ viết tay của Kathy Culver để đối chiếu nữa.”

“Để xem tôi có xoay được không.”
Win chụm ngón tay, khẽ đập đầu ngón vào nhau. “Rõ ràng cậu nhận ra,”

gã bắt đầu, “là có thể bức ảnh này chẳng có ý nghĩa gì. Có khi lời giải thích
cho tất cả chuyện này lại hết sức đơn giản.”

“Biết đâu đấy,” Myron đồng tình, đứng lên khỏi ghế. Anh cũng tự nhủ như

vậy trong hai tiếng qua. Anh không còn tin tưởng nữa.

“Myron này?”
‘Gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.