NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 285

Anh gật đầu.
“Thế là cô đem giấu trên gác. Trong một hộp đựng đồ cũ mèm. Cô nghĩ ở

đó chúng sẽ được an toàn.”

Myron hình dung được chuyện thành ra thế nào. “Chú đã phát hiện ra?”
“Phải.”
“Khi nào?”
“Vài tháng trước. Ông ấy chưa bao giờ kể cho cô chuyện đó. Nhưng tất

nhiên nhìn cách ông ấy cư xử là cô biết. Cô kiểm tra gác xép. Những bức ảnh
đã biến mất. Adam cho rằng Kathy đã giấu chúng trên đó. Ông ấy không biết
là con bé gửi cho cô. Hoặc có khi là ông ấy biết. Có lẽ thế nên ông ấy mới
nghi ngờ Paul và cô. Cô không biết nữa.”

“Cô có biết chú làm gì với mấy bức ảnh không, cô Culver?”
“Không. Chúng thật đáng sợ. Quá đau lòng để nhìn. Cô nghĩ Adam đã tiêu

hủy rồi.”

Myron không chắc lắm. Cả hai ngồi lặng thinh vài phút. Cuối cùng Myron

lên tiếng. “Jessica sẽ muốn biết.”

Carol Culver gật đầu. “Cháu kể với nó đi, Myron.”
Bà dẫn anh ra cửa. Anh dừng lại bên xe rồi quay lưng lại. Anh chăm chú

nhìn ngôi nhà kiểu Victoria màu xám. Hai sáu năm trước một gia đình trẻ đã
chuyển đến. Họ dựng xích đu trong sân sau và vòng bóng rổ nơi lối vào. Họ
có một chiếc xe, cùng nhau đến xem giải bóng chày nhí và buổi tập hát của
ca đoàn, đi họp phụ huynh, tổ chức những bữa tiệc, Myron gần như có thể
thấy tất cả những chuyện đó xảy ra, như một đoạn quảng cáo bảo hiểm nhân
thọ phát trong đầu.

Anh chui vào xe và bỏ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.