NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 305

“Gary Grady.”
“Cậu biết rồi à?”
“Cháu thạo tin lắm,” Myron nói.
“Ừm, ta điều tra Grady đến chân tơ kẽ tóc. Không nghi ngờ gì, hắn là kẻ

khuất tất. Một giáo viên cấp ba với các đường dây điện thoại khiêu dâm. Hắn
quảng cáo trên ít nhất năm mươi tạp chí con heo. Ta đã bám đuôi hắn hai
tuần, cắm đầu theo dõi những lúc rảnh rỗi. Ta cũng ghi âm được điện thoại
của hắn một thời gian. Nhưng cuối cùng bọn ta chả đạt được gì cả.”

“Chú Adam phản ứng thế nào với việc này?”
“Không tốt lắm. Adam thường xuyên đến chỗ ta nói về một khía cạnh mới

trong vụ Kathy, chủ yếu do tuyệt vọng mà ra. Ta không trách bạn mình. Con
bé là con út của ông ấy. Đứa trẻ mà ông ấy rất gần gũi. Adam sẵn lòng làm
bất cứ việc gì để tìm ra nó. Có lúc ông ấy còn muốn bắt cóc Gary và tra tấn
hắn đến khi nào hắn khai thì thôi. Ta bảo với ông ấy rằng ta giúp gì cũng
được, nhưng phải trong khuôn khổ luật pháp. Ông ấy không thích nghe điều
đó.”

“Kể cháu nghe về cái đêm chú Adam mất đi.”
Paul hít sâu. “Ông ấy đã gài bẫy bọn ta rất tài tình.”
“Chuyện đó cháu biết hết rồi. Còn sau khi chú ấy bắt gặp chú và cô Carol

trên giường thì sao?”

Paul Duncan dùng lòng bàn tay xoa xoa mắt. “Ông ây phát điên. Ông ấy

bắt đầu gọi Carol bằng đủ thứ tên. Những cái tên kinh khủng. Chúng ta cố nói
chuyện với ông ấy, nhưng biết nói gì đây? Một lúc sau ông ấy bảo muốn ly dị
rồi bỏ đi.”

“Sau đó chú làm gì?”
“Ta về nhà!”
“Trên đường về chú có dừng lại không?”
“Không.”
“Có ai xác nhận là chú ở nhà không?”
“Ta sống một mình.”
“Có ai xác nhận là chú ở nhà không?” Myron nhắc lại.
“Không, chết tiệt. Thế nên ta với Carol mới không kể với ai. Bọn ta biết là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.