NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 48

“Phức tạp rồi đây. Cậu có định giúp cô ấy không?”
“Có.”
“Tuyệt. Vậy là chúng ta nghĩ có mối liên hệ?”
“Phải.”
“Phải,” Win đồng tình.
Họ đỗ bên lối đi của một tòa nhà trông giống như một nhà xưởng xinh xắn

hoặc một khu văn phòng cho thuê giá thấp. Không có thang máy, nhưng bù
lại chỉ có ba tầng. Tập đoàn HDP nằm ở tầng hai. Khi họ bước vào không
gian bên ngoài văn phòng, Myron hơi ngạc nhiên. Anh không chắc mình
mong đợi điều gì, nhưng anh nghĩ sào huyệt của một tay kinh doanh dơ bẩn
sẽ không thể thiếu bản sắc đến thế. Những bức tường trắng treo mấy tấm ảnh
nghệ thuật bình dân nhưng được đóng khung trang nhã - McKnight, Fanch,
Behrens. Hầu hết là ảnh phong cảnh với bãi biển và hoàng hôn. Không có gì
liên quan đến ngực trần. Ngạc nhiên thứ nhất. Ngạc nhiên thứ hai là cô nhân
viên lễ tân bình thường. Cô ta đạt tiêu chuẩn nghiêm ngặt, không phải một
ngôi sao khiêu dâm/quả bom sex/gái về vườn già nua, tóc tẩy vàng với điệu
cười khúc khích như hơi thở và cái nháy mắt quyến rũ.

Myron gần như thất vọng.
“Tôi có thể giúp gì cho các anh?” cô lễ tân hỏi.
Win đáp, “Chúng tôi đến gặp ông Nickler.”
“Xin cho biết tên?”
“Windsor Lockwood và Myron Bolitar.”
Cô ta nhấc máy, nhấn nút gọi rồi lát sau trả lời, “Ngay phòng kia ạ.”
Nickler chào đón họ bằng một cái bắt tay thật chặt. Lão mặc bộ vest màu

xanh dương, cà-vạt đỏ, sơ-mi trắng - thủ cựu như một ứng cử viên thượng
nghị sĩ đảng Cộng hòa. Ngạc nhiên thứ ba. Myron tưởng sẽ được thấy dây
chuyền vàng hay khuyên tai kiểu Joey Buttafuoco hay ít nhất là một cái nhẫn
đeo ngón út. Nhưng Fred Nickler không đeo món trang sức nào cả, chỉ đeo
độc chiếc nhẫn cưới trơn. Tóc lão ngả muối tiêu, da hơi tái.

Win thì thầm, “Trông lão giống chú Sid nhỉ.”
Thật vậy. Chủ bút tờ Nhũ hoa trông giống như Sidney Griffin, bác sĩ chỉnh

nha nổi tiếng vùng ngoại ô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.