NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 93

tôi rồi nhét vào hộp gửi cho bà ấy! Mẹ kiếp! Chúng nói thế với mẹ tôi đấy!”

Myron cảm thấy ngón tay mình siết lại thành nắm đấm. “Tôi sẽ lo chuyện

này,” anh từ tốn nói. “Chúng sẽ không làm phiền bà ấy nữa đâu.”

Chơi trò thế là đủ rồi. Giờ đến lúc hành động.
Đến lúc cho Win biết về Roy O’Cormor rồi.

Win cười như đứa trẻ trong một ngày tuyết rơi nghe đài báo nghỉ học. “Roy
O’Connor,” gã nói.

“Tôi không muốn làm nó bị thương. Hứa đi.”
Mắt Win đảo nhẹ mơ màng. Gã có lẽ đã gật đầu đồng ý, nhưng Myron

không thể nói chắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.