Tuy ông cụ cố làm ra vẻ bình tĩnh nhưng trong thâm tâm ông, ông vẫn
muốn khóc cùng với đám phụ nữ trong nhà. Trong năm người con trai, Xê-
mi-ôn là đứa vui tính, dễ thương, được ông yêu nhất.
Xê-mi-ôn muốn lấy Ma-ru-xi-a Pê-xô-si-na, con gái ông chủ tịch nông
trang tập thể. Cô ta theo học lớp kế toán ở thành phố Ô-đô-i-ép, tới ngày
mồng một tháng bảy cô ta sẽ trở về nhà. Chị em bạn và nhất là mẹ cô đã
nhiều lần bảo cô dè chừng. Họ thấy Xê-mi-ôn I-nha-chi-ép là một người
đàn ông ít đứng đắn và quá ham vui. Gã mê hát, nhảy, thích rượu, thích
chơi đùa. Người ta bảo gã không thể nào yêu chân thành và chung thủy
được. Ma-ru-xi-a bèn trả lời:
- Mặc kệ, các bạn ạ; tôi đã yêu anh ta đến nỗi hễ cứ nom thấy anh là chân
tay tôi đã bủn rủn rồi. Anh ta đã làm cho tôi mê như điếu đổ.
Chiến tranh vừa bùng nổ, Ma-ru-xi-a xin phép trên cho nghỉ hai ngày. Cô
đi ba mươi cây số chỉ trong một đêm để về nhìn lại người chồng chưa cưới.
Tảng sáng về tới nhà, cô được biết những người có lệnh động viên đã được
chuyển tới ga xe lửa từ hôm trước. Thế là, không nghĩ gì hết, cô lại đi mười
tám cây số tới nhà ga, nơi bộ đội tập hợp. Đến đây, cô được biết đoàn tàu
đã chạy đi hướng nào không rõ. Một trung úy bảo cô: "Bí mật quân sự". Cô
bỗng thấy bủn rủn, chỉ còn đủ sức bước tới nhà một bà người quen làm việc
ở phòng ghi nhận hành lý. Buổi chiều, bố Ma-ru-xi-a phải tới tìm cô để đưa
cô về nhà.
Chẳng mấy chốc, I-nha-chi-ép đã được anh em trong đại đội chú ý. Mọi
người đều biết anh chàng tráng kiện, vui tính, không biết mệt ấy. Đó là một
tay lao động cừ, biết sử dụng thành thạo bất cứ một dụng cụ nào. Anh làm
việc dễ dàng và mải mê đến nỗi chỉ nhìn anh cũng đã cảm thấy muốn nắm
lấy chiếc rìu, chiếc cưa, chiếc xẻng để làm theo anh rồi. Giọng anh hát hay
và anh biết nhiều bài hát cổ học được của mụ Bô-gát-si-kha. Mụ là một
người rất ít giao du, cấm cửa không cho ai lạ vào nhà. Có hồi mụ hãm mình
trong im lặng như vậy tới suốt một tháng. Đến nỗi đêm đến mụ mới dám ra
giếng lấy nước để khỏi phải trả lời những tràng câu hỏi của những bà người
làng. Bà con đều lấy làm lạ không hiểu vì sao chỉ riêng có mình I-nha-chi-